Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!!

Go down 
Tác giảThông điệp
tinhnguyenhuu.90
Điều hành cao cấp
Điều hành cao cấp
tinhnguyenhuu.90


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1319
Age : 33
Đến từ : thái nguyên JIM YÊU
Châm ngôn sống : cảm xúc là một trạng thái không bền, hãy nắm lấy cảm xuc1
Số lần được cám ơn : 43
Điểm : 52777
Ngày tham gia : 01/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!! Left_bar_bleue1/10Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!! Empty_bar_bleue  (1/10)
Nội tâm:
Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!! Left_bar_bleue2/10Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!! Empty_bar_bleue  (2/10)

Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!!   Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!! Icon_minitimeThu May 16, 2013 1:42 pm

Tôi .... Tự do và Cô đơn !
Đọc lại những comment của mọi người gần đây, ai cũng cho Tôi là người cô độc, cô đơn. Chợt thấy giật mình, chẳng lẽ Tôi cô đơn đến vậy sao? Nhìn lại những entry của Tôi thì quả mọi người nghĩ không hề sai, tất cả những câu chữ nhuốm màu bàng bạc của nỗi buồn, phảng phất nỗi niềm…. đơn côi, cô độc. Nhưng cũng có cả sự… tự do, hoang dại trong đó nữa chứ…!!!

“Yêu đi, lấy vợ đi cho đỡ cô đơn, trống trải”- ai cũng bảo Tôi thế, thương hại có, mỉa mai có, yêu thương và mong điều tốt cho Tôi cũng có. Nhưng đáp lại Tôi chỉ biết im lặng hoặc cười trừ khỏa lấp cho qua chuyện. Tôi rất muốn nói một điều gì đó với từng người, từng người một, nhưng rồi lại không thể, chẳng đơn giản khi lý giải một vấn đề về tâm lý.

Gia đình Tôi gây áp lực cho Tôi cũng không ít, ra chỉ tiêu cho Tôi nữa chứ, nhưng rồi Tôi cứ hứa lần lữa hết lần này đến lần khác, năm này qua năm nọ…

Nếu nói : Tôi không cô đơn mà là đang tự do. Mọi người liệu có tin không?

Có một lần Tôi hỏi một người bạn : “Mày không thấy cô đơn khi sống một mình sao?” (Anh ta một nghệ sĩ, người canada hài hước, chơi trong ban nhạc cho một khách sạn lớn ở Sài Gòn đã có một đứa con và chưa hề… lấy vợ). Anh ta trợn tròn mắt nhìn Tôi rồi bảo: “I’m alone, not lonely” (Tôi một mình nhưng không hề cô đơn).

Giờ Tôi phần nào hiểu cảm giác đó. Cô đơn chỉ là một cảm giác, bạn không thể gán cho Tôi cái cảm giác đó khi thấy Tôi một mình. Dù thông thường hai khái niệm đó luôn đi kèm nhau. Nhưng nếu chỉ nói đơn giản: Tôi đâu có cô đơn. Thì là tự dối lòng, mọi người sẽ bảo: Uhm, lại che giấu, bao biện chứ gì. Mày chả có ai thèm yêu nên mới nói thế cho đỡ xấu hổ, chứ thấy người ta yêu nhau mà mày không chạnh lòng à? Từng này tuổi rồi….

“Chạnh lòng”…Có chứ, sao không? Đôi lúc đến quay quắt nữa là đằng khác. Nhưng nó không đồng nghĩa với trạng thái cô đơn. Tôi không biết người khác thế nào, riêng bản thân Tôi nghĩ không hẳn là cô đơn.

Có thể vì Tôi luôn cô đơn nên ít nhận thấy mình đang cô đơn? Hay vì Tôi là một đứa thực dụng, biết tự tìm niềm vui khác cho mình thay vì cứ gặm nhấm cảm giác “cô đơn” nên Tôi ít cô đơn? Tất cả chỉ là một phần nào đó thôi. Vì Tôi nhận thấy: “Cô đơn là một trạng thái cần thiết cho một đứa như Tôi, Tôi cần có những giây phút “một mình” hay “cô đơn” để giải phóng con người của chính Tôi.

Cũng có lẽ Tôi là người quá tôn thờ chủ nghĩa tự do và không biết đâu là giới hạn của sự….tự do. Có lẽ do quan niệm và cuộc sống thực tại của bản thân tác động và ảnh hưởng lên Tôi quá lớn và quá sớm, lớn đến nỗi khó vượt qua nỗi….. 18 tuổi, rời khỏi vòng tay gia đình lao vào đời như một con thiêu thân, cái tuổi mà bạn bè còn mài đũng quần trên giảng đường, Tôi đã vội ném số phận mình vào vòng xoắy cuộc đời. Một cuộc mưu sinh Cơm-Áo-Gạo-Tiền chìm nỗi, khốc liệt, rồi những thành – bại, hỉ-nộ-ái-ố vắt kiệt những ước mơ và hoài bão, biến Tôi thành một thằng người đầy tham vọng và thực dụng trần trụi từ trong ý thức…Rồi cuộc sống lang bạt theo năm tháng ngấm vào Tôi lúc nào không hay đến khi kịp nhận ra thì mình đã như một con ngựa hoang với những vó ngựa dài đầy hoang dại….

Đôi lúc ngay cả khi ở bên cạnh người yêu, Tôi vẫn có cảm giác “cô đơn” và lại muốn một mình. Ngay cả khi đang yêu, Tôi vẫn muốn đi đâu đó một mình, một thứ du lịch mà người ta nghĩ rằng chỉ dành cho những kẽ một mình và … cô đơn.

Nhiều người từng nói với Tôi: “Mày chưa yêu thực sự, vì nếu yêu thực sự thì lúc nào mày cũng nghĩ đến nàng và muốn bên cạnh nàng mỗi khi có thể”. Tôi cũng không chắc lắm nhưng Tôi nghĩ có lẽ cũng đúng phần nào đó, vì người ta chỉ quấn quýt khi họ yêu nhau và có sự hòa hợp nhiều hoặc hoàn toàn. Còn nếu yêu nhưng không đạt tới sự hòa hợp cao thì đôi bên sẽ xuất hiện nhu cầu “được một mình”. Tần số của nhu cầu này nhiều hay ít phụ thuộc vào mức độ hòa hợp của đôi bên.

Tất cả chúng ta dường như đều biết đến “tự do” và đều muốn “tự do”, đúng không nhỉ? Nhưng có bao giờ bạn mơ hồ nhận thấy rằng: “Tự do” và “một mình” dường như có mối liên hệ với nhau. Tôi thấy có. Mỗi khi “một mình”, Tôi cảm thấy mình đạt đến gần ngưỡng của “sự tự do”. Khi đó Tôi không phải chia sẽ cảm xúc với bất kỳ ai, không phải nói không thích, không phải cười nếu cảm thấy mõi miệng, được tự do bừa bãi, hỗn độn mà chẳng sợ ai nhăn nhó, tự do ngũ, tự do ngáp mà không phải che miệng, tự do lười biếng không sợ ai cằn nhằn, tự do thả hồn theo những dòng suy nghĩ… tự do là chính mình…

Nhiều người cho đó là lối sống, suy nghĩ ích kỷ, thiếu trách nhiệm,… Nhưng mỗi người đều có hoàn cảnh, tính cách, tâm trạng, cảm nhận, quan điểm,… khác nhau. Vậy tại sao lại phải bắt người khác sống theo những tiêu chuẩn, suy nghĩ theo những quan điểm của mình nhỉ? “Cô đơn” và “tự do” tại sao không…?
Về Đầu Trang Go down
http://hoalanhuutinh.blogspot.com/
 
Tôi Tự Do và Cô Đơn !!!!!!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thông điệp tình yêu-
Chuyển đến