transidai1705 Thành viên mới
Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 2 Age : 30 Đến từ : TP.Hồ Chí Minh Châm ngôn sống : Yêu là chấp nhận tất cả!!! Số lần được cám ơn : 0 Điểm : 43936 Ngày tham gia : 16/04/2012
| Tiêu đề: ANH, EM VÀ NGƯỜI CÒN LẠI… Sun Nov 25, 2012 5:31 pm | |
| ANH, EM VÀ NGƯỜI CÒN LẠI… Anh và cô thường cãi nhau. Cho đến một hôm. Cô hẹn anh ra nói chuyện. G: Anh có thể quan tâm, lo lắng, ở bên em mọi lúc em cần được chứ? B: Chắc là không. Em biết là không thể mà. Tại điều kiện của anh không cho phép. G: Vậy khi em đau ốm anh có thể ở bên em mọi lúc chứ? B: Anh xin lỗi! Anhcũng không thể. Vì anh còn phải học mà. G: Sau này nếu anh và em lấy nhau anh có chắc là mẹ anh sẽ đối tốt với em chứ? B: Anh cũng không chắc nữa. G: Anh có thể chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của chúng ta được không? B: Anh không thể. Bây giờ anh không đủ khả năng em à. G: Uh. Phải rồi. Ngay cả bản thân anh cũng lo chưa xong mà, lấy gì để lo cho em chứ! Vậy anh có chắc là sau này có thể lo cho tương lai sau này của chúng ta được không? B: Anh không biết nữa. Anh không chắc chắn về điều đó. Nhưng anh hứa sẽ cố gắng làm được điều đó. G: Anh có chắc là sẽ yêu em mãi không? Sẽ không yêu bất kỳ người con gái nào khác? B: Anh… G: Anh có chắc là sau này sẽ không được bắt nạt em, không la mắng em, không làm em khóc được không? B: Anh … Anh … Anhsẽ cố gắng! G: Ngay cả điều đơn giản ấy mà anh cũng lưỡng lự à? B: Anh xin lỗi! G: Lại xin lỗi. Xin lỗi thì được gì chứ! Em không cần… Tất cả những điều đơn giản mà một người con gái cần anh đều không làm được. Gì cũng không. Anh chỉ có lời hứa. Liệu em có thể tin được không chứ! Anh nói xem anh có thể mang lại gì cho em nào? B: Anh chỉ có thể mang lại cho em tình yêu. Thứ mà anh chắc chắn nhất! G: Tình yêu à. Nó có thể làm được gì chứ! Có lẽ là em không cần. Điều em cần là một người có thể quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho em mọi lúc, nhất là những lúc em đau ốm. Một người có thể lo cho cuộc sống của em. Anh hiểu không? B: Uh. Anh hiểu… G: Vậy…vậy nên… B: Em à. Vậy nên chúng mình chia tay nhau em nhé! Anh không thể mang lại cho em bất cứ điều gì, ngay cả những thứ nhỏ nhặt và đơn giản nhất. Anh không xứng đáng ở bên em. Anh không nên ở bên em. G: Uh. Chúng mình chia tay đi. Anh đi đi. Sau này mình không cần gặp lại nhau nữa. (Chàng trai mỉm cười. Lặng người một lúc … ) Anh hỏi gặng lại B: Em sẽ hạnh phúc chứ? G: Uh. Tất nhiên rồi. Người đó sẽ làm cho em hạnh phúc. Thứ hạnh phúc đơn giản như em nghĩ. Còn anh thì sao? (Cô gái thút thít … ) B: Anh à. Anh sẽ ổn thôi. Em yên tâm đi. Rồi anh sẽ yêu thêm một người khác. Chỉ là anh không biết là khi nào thôi... Có thể sẽ là rất lâu sau, em à! G: Uhm … Có lẽ chúng ta phải chia tay ở đây. Muộn rồi, em phải về. B: Anh im lặng… một lúc. Rồi lung túng chào tạm biệt cô. Anh biết đây sẽ là lần cuối cùng anh và cô gặp nhau. Anh cố nhìn gương mặt cô lần cuối. Để có thể khắc thật sau trong tâm trí mình. Bóng cô xa dần. Anh cười gượng trong nước mắt và tự nhủ: “ Ngốc à, hãy sống thật hạnh phúc, em nhé! Anh sẽ luôn yêu và chờ đợi em. Mọi lúc em cần, hãy đến bên anh em nhé! ” Không sao cả! Vì anh yêu em … | |
|