NVL Thành viên diễn đàn
Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 34 Age : 30 Đến từ : Quy Nhơn Châm ngôn sống : Sống là cho Số lần được cám ơn : 0 Điểm : 43068 Ngày tham gia : 19/06/2012
| Tiêu đề: Mẹ ơi, con xin tạ lỗi… Fri Jul 20, 2012 1:26 pm | |
| Thứ hai, ngày 09 tháng bảy năm 2012 Con viết những dòng tự sự giữa đêm, con xin gửi hết những lời con muốn nói với mẹ vào từng câu chữ này. Con xin mẹ hãy hiểu cho tất cả những nỗi lòng sâu thẳm trong con… Gửi mẹ kính yêu của con. Mẹ ơi, đã bao giờ con viết thư gửi mẹ? Dường như là chưa, dù đã bao bao lần xa nhà, nhưng chưa bao giờ con gửi mẹ những dòng thư như thế này. Đây, lần đầu – lần đầu con viết gửi mẹ một lá thư – và mẹ ơi, từng con chữ này là tất cả những nỗi lòng con muốn xin gửi trao đến mẹ. Lời đầu tiên, con xin gửi mẹ lời cảm ơn chân thành nhất. Hẳn mẹ sẽ hỏi: tại sao? Lẽ hiển nhiên mẹ ạ! Tất cả những người con trên thế giới này, đều mặc định nợ mẹ mình một lời cảm ơn – vì chính mẹ - là người đã trao tặng cho con sự sống, để con có thể có mặt, tồn tại trong cuộc đời này. Mẹ nuôi nấng, dạy dỗ con nên người. Mẹ đã dành trọn hết những yêu thương cho con. Vì con là con của mẹ - là giọt máu của mẹ. Một lời cảm ơn – có lẽ là sẽ không bao giờ đủ cho sự hy sinh quá to lớn của mẹ từ ngày con cất tiếng khóc chào đời. Cảm ơn mẹ… Vì tất cả: những đớn đau, những hy sinh, những yêu thương… mà mẹ đã dành cho con… Và mẹ ơi, xin gửi mẹ hai tiếng “xin lỗi” từ con… Làm con, hẳn nhiên ai cũng sẽ có đôi lần làm mẹ phật lòng. Con cũng thế, không chỉ là một, là hai… mà đã bao lần làm buồn lòng mẹ. Lúc bé, cũng đã bao lần mẹ roi đòn với con, con hờn, condỗi… Nhưng sau này nghĩ lại, “thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi” – đòn roi từ mẹ cũng chỉ xuất phát bởi hai tiếng “yêu thương”… Con đã bao lần lầm lỗi, để nước mắt mẹ lăn dài trên đôi má gầy gò… Nhưng sau tất cả những sai phạm đó của con, mẹ đều gạt nước mắt rồi bỏ qua. Bởi trong mẹ, luôn sẵn lòng vị tha cho đứa con của mình. Nhưng mẹ ơi, nơi con bây giờ - là một lỗi lầm quá lớn lao. Một lầm lỗi mà chắc rằng cả đời này, con sẽ không thể sửa sai… Con không mong mẹ lại một lần tha thứ, không trông mong nơi mẹ lại mở cõi lòng vị tha, con chỉ xin mẹ hãy nhận nơi con hai từ “xin lỗi” chân thành. Vì mẹ ơi, con là một thằng đồng tính… Mẹ ơi. Nếu ngày thơ, con cố né, cố tránh từng trận roi của mẹ, thì hôm nay, con xin mẹ hãy đánh con bằng chính chiếc roi ngày xưa. Xin mẹ cứ la, cứ mắng con như thuở ấy. Bởi con hư, con sai, con lầm lỗi… Xin mẹ, đừng dành cho con sự im lặng đau quặn tâm hồn. Lương tâm con sẽ đau thắt nếu lại lần nữa đôi dòng nước mắt ướt đẫm hai má mẹ gầy gò… Trớ trêu đời con, khi con lại yêu những thằng con trai như mình. Quá đau lòng mẹ, khi mẹ là mẹ của một thằng đồng tính như con. Nếu lại một lần nữa cho con được cất tiếng khóc chào đời, thì xin đời con sẽ không trớ trêu như thế. Mẹ nào mà chẳng thương con. Mẹ ơi, nếu có thương con, xin mẹ hãy hiểu cho con, xin mẹ cho con được sống thật với chính con người của mình. Hạnh phúc của con do con nắm giữ. Con không mong mẹ thứ tha. Chỉ mong mẹ hãy hiểu cho những nỗi lòng của con. Con nợ mẹ một kiếp người… Nếu có cái được gọi là “kiếp sau”, con lại xin được làm con của mẹ… Để con được chuộc lại lỗi lầm con vướng phải kiếp này. Tiếng ru mẹ hát, nôi đưa đẩy… Ngày xưa con bé, roi vọt mẹ răn… Con hờn khóc dỗi, nhưng đau thương mẹ gánh. Ngày nay khôn lớn: tình mẹ đọng chất “yêu thương”… Tri ân con gửi, lời “tạ lỗi” kèm sau. Kiếp này trót mang “tình trai oan trái”… Nếu có kiếp sau, mẹ vẩn là mẹ của con, để con được gửi trao ân tình đến mẹ… Mẹ ơi, con xin tạ lỗi… | |
|
Huỳnh Như Yến Khang Thành viên diễn đàn
Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 29 Age : 43 Đến từ : HoChiMinh City Châm ngôn sống : Sống phải sản sàng với thử thách chong gai.. i... Số lần được cám ơn : 0 Điểm : 46569 Ngày tham gia : 04/07/2011
Đôi nét về bản thân Ngoại hình: 10/10 Hài hước: (7/10) Nội tâm: (10/10)
| Tiêu đề: Re: Mẹ ơi, con xin tạ lỗi… Fri Jul 20, 2012 6:13 pm | |
| Năm xưa tôi còn bé Mẹ tôi đã qua đời Lần đầu tiên tôi hiểu Thân phân trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc Im lặng tôi sầu thôi Để dòng nước mắt chảy Là bớt khổ đi rồi
Hoàng hôn phủ trên mộ Chuông chùa nhẹ nhẹ rơi Tôi thấy tôi mất mẹ Là mất cả một bầu trời...... | |
|