Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 2107 Age : 31 Đến từ : địa ngục Châm ngôn sống : hay cam on ai da bo mat ta, vi nho ho ta biet lam the nao de dung day mot minh Số lần được cám ơn : 50 Điểm : 53553 Ngày tham gia : 22/05/2010
Tiêu đề: Sinh nhật buồn . . . em lặng lẽ . . . mất anh! Wed Jul 04, 2012 10:02 am
Góp nhặt những yêu thương rơi vụn trên con đường hai ta đang đi, em lấy làm hành trang mang về miền kí ức ấy và chôn thật chặt, kí ức của những ngày ta còn hạnh phúc, ngày anh và em vừa nói tiếng yêu đầu Mỗi năm qua đi, có quá nhiều biến cố đã xảy ra, em cũng thấy mình đã trưởng thành hơn chút nữa, ko còn phút nông nỗi ban đầu, em đã biết lắng nghe tiếng la mắng những lúc anh hờn dỗi, đã biết lặng im nhìn anh say đắm trong những cuộc vui, biết nuốt nước mặt ngược vào lòng khi anh dửng dưng bỏ mặc, biết đau là phải giữ ở trong lòng, đừng cố nói ra chỉ làm anh thêm khó xử . . . Anh bây giờ đã khác, sống vô tư hơn nhiều, dường như ko còn bận tâm cho em, cho một người vẫn dõi theo từng bước anh đi, cố gắng vun vén chút hạnh phút ít ỏi còn lại. Em thì cũng đổi thay, trầm hơn, lặng lẽ hơn, và cô đơn hơn chút nữa. Tháng 7, lại gần đến sinh nhật em nữa rồi. Em còn nhớ sinh nhật năm trước là lúc chúng ta đang gặp trắc trở, bị ngăn cấm ko đc gặp nhau, nhưng anh vẫn cố gắng dành những giây phút ít ỏi đó để mang đến bất ngờ cho em, khi anh tự tay làm bữa tiệc ấy, anh giấu em đến phút cuối để cho em phải vỡ òa trong hạnh phúc, lúc ấy em chẳng thể nói nên lời mà chỉ biết tựa đầu vào vai anh và nói "Cám ơn anh, cảm ơn cuộc đời đã mang anh đến cho em"
Vậy là gần một năm tròn rồi phải ko anh? Tháng 7 này sao mà buồn quá, mưa cứ như trút cho cạn nước, lá trên cành chưa kịp khô thì lại vội vã bắt đầu, cái vội vã của khí trời ko làm em nôn nao hơn, mà làm em đau hơn anh à, đau vì biết rồi em cũng chỉ có một mình. Nhưng em sẽ cố gắng vượt qua ngày đó đc mà, em sẽ tưởng tượng lại chiếc bánh kem ngày đó, có hai hoa hồng màu tím, màu em yêu thích, có dòng chữ "Happy birthday BT" và cả nến "19". Rồi em sẽ cong môi thổi ngọn nến vô hình và tự chúc mình "Sinh nhật vui vẻ". Em cũng sẽ hạnh phúc đến rơi nước mắt khi cố gợi lại nụ hôn anh trao "Anh yêu em, bà xã" .... ......... Qua rồi, tất cả đã xa thật rồi mà sao em cứ ko chịu chấp nhận thế này? Sao nước mắt cứ lăn dài ko kềm lạị được nữa, em đã hứa là sẽ ko khóc mà, ko đâu, em vẫn mạnh mẽ lắm, phải ko anh? Nhưng em đang cố dối em, em đánh lừa tất cả rằng em luôn ổn, em cứ nghĩ khi xa nhau sẽ có những lúc anh ko ổn, anh ko quen với việc ko gặp em quá lâu, sẽ ko quen ai khác xoa xoa lưng anh mỗi khi ngồi sau xe, sẽ ko quen ai khác lựa cho anh một chiếc áo mới, anh thích D&G, màu trắng, vải mềm . . . còn rất rất nhiều thứ anh cần có em. Vậy mà bây giờ, người ko ổn lại đang chính là em. Em lại yếu đuối nữa rồi. Em cần anh ox à, dù biết là đau mà sao vẫn nhớ, rất nhớ . . . . . . !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!