Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan?

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
ngoisaomayman_vn
Thành viên mới
Thành viên mới
ngoisaomayman_vn


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 1
Age : 35
Đến từ : Ha Noi
Châm ngôn sống : vui ve
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 44333
Ngày tham gia : 07/03/2012

Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Empty
Bài gửiTiêu đề: Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan?   Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Icon_minitimeWed Mar 07, 2012 3:48 pm

Yêu thương và rung động đối với 1 người bình thường thì cũng chỉ bình thường thôi, nhưng với tôi thì khác, đã gần 4 năm tôi không hề có cảm giác nghiêm túc với bất kỳ ai.

Tham khao: tinquangcao.vn

Tôi gặp anh vào một ngày đầu hè, chúng tôi cùng đi trên một tuyến xe bus. Theo thói quen, tôi luôn quan sát rất nhanh những người trên xe, chỉ cần nhìn thoáng qua là tôi biết trên xe có những người nào, ai đặc biệt. Và tôi đã nhìn thấy anh, không hẳn là bị thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên mà nếu có thế thì cũng không lấy gì làm đặc biệt cả vì tôi luôn bị thu hút bởi ngoại hình của người khác.

Ngày hôm ấy, trên xe, tôi không thể nào quên những hành động rất buồn cười của mình. Không có ý gì, chỉ là bắt buộc phải thế thôi, tôi nhường chỗ liên tục đến mấy lần (vì gặp người già mà), cuối cùng thì tôi ngồi xuống cạnh anh. Khi xuống cùng bến với anh, tôi đã phải chạy vội đi vì đã muộn. Tôi đoán chắc anh học cùng trường với tôi và đúng vậy. Tôi nhanh chóng nhận ra dáng anh đi vào trường, bất giác tôi cảm thấy thật vui, tôi đã cười nhiều đến nỗi bạn tôi cũng phải lo lắng.

Yêu thương và rung động đối với 1 người bình thường thì cũng chỉ bình thường thôi, nhưng với tôi thì khác, đã gần 4 năm tôi không hề có cảm giác nghiêm túc với bất kỳ ai. Tôi cũng là người rất lạnh lùng với người mình không thích nên để tránh làm tổn thương người khác, tôi đã từ chối tất cả những ai muốn tìm hiểu mình.
Tôi chỉ nghĩ rằng vài tháng hè qua đi là tôi hoàn toàn quên thôi, tôi vốn hay tùy hứng vậy. Và đúng là như thế, tôi đã hoàn toàn quên anh. Hè qua đi, tôi còn không chắc mình còn nhớ gương mặt của anh hay không. Nhưng lại rất vô tình tôi có được số điện thoại của anh, tôi không hoàn toàn thích nên cũng không có kế hoạch gì cả.

Thời gian qua đi, tôi cũng không còn nghĩ đến một người lạ cùng trường nhưng tôi chợt nhận ra anh và tôi dần nhớ ra khuôn mặt ấy. Không giống như những tiêu chuẩn của tôi, một đứa kiêu lạnh và “cá cảnh”. Người đó chẳng giống với những gì tôi muốn, ngoài việc thu hút tôi từ cái nhìn đầu tiên. Anh không có nước da trắng hồng hay cái mũi thẳng tắp mà tôi vẫn thích và lại còn là người ngoại tỉnh. Tôi không bao giờ chọn người ngoại tỉnh, căn bản là không xét đến. Không phải vì tôi chê bai gì mà chỉ là tôi muốn người yêu mình luôn có thể ở gần mình nhất. Nếu ở xa như vậy dĩ nhiên là không thể gặp tôi bất cứ lúc nào. Đấy chính là điều làm tôi lăn tăn.
Trong tình yêu tôi hiểu, con gái chủ động thường mất giá nhưng việc đấy không quan trọng với tôi. Có rất nhiều lý do mà lý trí đã ngăn tôi lại, chính vì vậy tôi chỉ đứng từ xa để nhìn. Tôi luôn nhận ra và phân biệt được dáng của người mình thích, dù chỉ là gặp lần đầu, vì vậy tôi có thể nhận ra anh ở bất kỳ đâu trong trường và luôn có thể dõi theo anh.

Người con trai này mang lại cho tôi những cảm giác rất lạ, chưa từng ai khiến tôi có cảm giác như vậy. Lẫn trong vô vàn những tiêu chuẩn cao ngất trời của tôi, vẫn luôn có một tiêu chuẩn quan trọng hơn cả: "người đó phải là người thách thức được tôi", vì tôi rất cứng đầu. Tôi ghét thuốc lá nhưng anh thì hút vô tội vạ. Tôi chắc chắn là anh cũng để ý đến tôi, những lúc chạm mặt nhau, ánh mắt người đó nhìn tôi như thách thức và tôi lại cứ bị cuốn vào điều đó. Tôi biết rõ tại sao tôi lại thích vì anh làm tôi sợ. Chưa từng có ai khiến tôi có cảm giác sợ, nhưng anh khiến tôi cảm thấy thế dù cho anh không làm gì tôi.

Mỗi lần đi qua giống như sự khẳng định chắc nịch, tôi đã vô tình phải đi qua anh, chỉ một mình tôi thôi. Tôi thấy trái tim mình đập rộn ràng, chưa khi nào tôi có cảm giác như vậy. Tôi hiểu, tôi đã thích người mà tôi nghĩ rằng không thể làm trái tim mình đập mạnh đến vậy.
Dĩ nhiên là một người tự tin, tôi đã có số điện thoại và cũng đã làm quen được với anh. Nhưng khi đó lại là khi anh đã thi xong và về quê. Tôi vẫn liên lạc với anh nhưng ngày ngày trong đầu tôi vẫn không ngừng phải suy nghĩ. Tôi chắc chắn về tình cảm của mình nhưng lại không chắc có nên thể hiện ra hay không. Dù trong đầu tôi đã lên cả một danh sách những điều nên và không nên tiến tới, dĩ nhiên không nên nhiều hơn, nhưng ngày ngày tôi vẫn ngồi không trước màn hình vi tính chỉ để chờ 1 cái nick sáng...

Tôi không thể biết làm gì với mình nữa rồi. Vì tôi đã từng làm người khác tổn thương, tôi cũng vì thế mà đã bị tổn thương nên tôi không muốn khiến bất cứ ai tổn thương vì mình nữa. Thật lạ là, tôi có cảm giác là dù tôi đến với anh hay bất cứ ai khác thì chắc chắc cũng sẽ chia tay vì tôi hiểu mình tham vọng như thế nào, yêu tự do như thế nào. Không hẳn chỉ vì vậy, tôi còn sợ mình không thể quan tâm đến người đó mà vô tình khiến người đó bị tổn thương. Đã lâu rồi, tôi không còn đủ tự tin rằng mình có thể quan tâm và yêu thương 1 ai đó thực sự và đúng mức...

Tôi luôn là người biết sử dụng cái đầu để giải quyết trái tim nhưng lần này thì không thể được, tôi không làm được nữa. Tôi thực sự nghĩ rất nhiều nhưng lại chẳng thể nghĩ được gì. Thực sự tôi phải làm sao đây?
Về Đầu Trang Go down
hoàng tử thành rome
Quản trị viên
Quản trị viên
hoàng tử thành rome


Tâm trạng : happy
Nam
Tổng số bài gửi : 1496
Age : 36
Đến từ : tp hcm
Châm ngôn sống : tien
Số lần được cám ơn : 53
Điểm : 53320
Ngày tham gia : 20/03/2010

Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan?   Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Icon_minitimeThu Mar 08, 2012 11:52 am

bài viết của bạn rất thực và thú vị , tại sao bạn không tự cho mình một cơ hội,và cho người ta một cơ hội nhỉ, tuổi thanh niên có dài đâu,thời sinh viên cũng có mấy đâu. và cũng biết đâu đó nhỉ .....
Về Đầu Trang Go down
caihuuthanhvn
Điều hành viên
Điều hành viên
caihuuthanhvn


Tâm trạng : cool
Nam
Tổng số bài gửi : 2281
Age : 34
Đến từ : Quảng Trị
Châm ngôn sống : Sống để yêu thương
Số lần được cám ơn : 141
Điểm : 47702
Ngày tham gia : 03/02/2012

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Bình Thường nhưng tướng xấu
Hài hước:
Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Left_bar_bleue8/10Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Empty_bar_bleue  (8/10)
Nội tâm:
Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Left_bar_bleue10/10Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Empty_bar_bleue  (10/10)

Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan?   Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Icon_minitimeMon Mar 12, 2012 1:11 pm

Hoàng tử thành rome nói đúng lắm nhưng bài này sao chép từ trang tinquangcao.vn không phải bạn ấy viết
Về Đầu Trang Go down
http://www.vuonyeuvn.com
Sponsored content





Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan?   Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan? Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Có phải "cơn bão" rồi sẽ tan?
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Phải chăng đây chỉ là những lời sáo rỗng phải không anh ?
» Có phải anh quá tin tình yêu của mình phải không em?
» phải trăng "bàn tay mình có phải làm lên tất cả "
» Phải làm sao đây...:((
» Thông điệp tình yêu...tuyển tập của qtuan2902

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Giao lưu :: Chia sẻ suy nghĩ-
Chuyển đến