Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Đêm buồn chỉ mình anh

Go down 
Tác giảThông điệp
huyle21
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
huyle21


Tâm trạng : sad
Nam
Tổng số bài gửi : 37
Age : 34
Đến từ : HCM city
Châm ngôn sống : cố gắng hết sức mình
Số lần được cám ơn : 3
Điểm : 48426
Ngày tham gia : 22/01/2011

Đêm buồn chỉ mình anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Đêm buồn chỉ mình anh   Đêm buồn chỉ mình anh Icon_minitimeWed Mar 16, 2011 8:40 am

Đêm mang đến cho con người những giấc mơ kỳ diệu , đêm.....gã trai khờ trong tôi mới dám sống thực với chính lòng mình . Bước chân lang thang lại đưa tôi về ngõ vắng khung cửa sổ trước kia em vẫn chông đèn đọc sách bây giờ chỉ là 1 màu tối tĩnh lặng hòa cùng màu của đêm đen , tiếng côn trùng vẫn rả rích nhưng ko phải là bản tình ca muôn thuở mà là bản sầu ca để cùng chia sẻ với tôi trong nổi niềm tiếc nuối về 1 cái gì đó đã vội vã chia xa . Gã trai khờ chợt tỉnh sau 1 cú rơi vào hố sâu của hụt hẫng và cay đắng nhận ra rằng : " Ko bao giờ có sự tồn tại của 1 tình yêu trong cái thể giới tĩnh lặng " , người ta bảo trái đất vốn tròn nhưng có người lại bảo cuộc đời có muôn ngàn nẻo , mỗi người ai cũng có 1 con đường riêng và khi đã lỡ chân bước lệch ra khỏi quỹ đạo của mình thì con người ko trở về đúng với con đường cũ . Bao năm đã qua em yên phận với hạnh phúc của mình , tôi an ủi những giấc mơ xưa bằng những giấc mơ thực của cuộc sống đời thường ..... tưởng rằng sẽ quên nhưng chẳng bao giờ quên được , ai cũng có 1 thời vụng dại để mà nhớ ... thời gian ơi.....!!!!!
Tình cũ nhạt rồi
Người xưa đã khác
Ngơ ngẩn nói cười
Lòng đau như cắt
Nhủ lòng: Quên thôi!
 
***
 
Nhủ lòng: Cũ rồi!
Yêu dấu chìm trôi
Mây xám váng đầu
Đôi bàn tay đau
Ký ức cũ nhàu
Hương xưa phai màu
Tình giờ xưa sau
 
***
 
Ngực mình, khoảng trắng
Gió lùa chênh chao
Cà phê nguội đắng
cả vào chiêm bao…
 
 
 
Có nhiều trạng thái xảy ra khi bạn đối diện với một tình yêu
đang chết dần. Một tình yêu mà bạn ngỡ là vĩnh cửu. Nó không phải tình yêu trai
gái. Nó là tình yêu của 2 người bạn thân với nhau. Thân đến mức cuộc đời 2 người
gắn kết lại với nhau. Một phần lớn của cuộc đời bạn chứa đựng một phần lớn cuộc
đời của người đó. Bạn đã từng nghĩ mình đang làm mọi điều vì người đó. Bạn cũng
đã từng nghĩ tình bạn này là vĩnh cửu. Cả khi bạn nhắm mắt xuôi tay thì bạn
cũng muốn người đó sẽ ở bên bạn (cùng với vợ, chồng, con cái của bạn). Nhưng một
ngày, không, là một chuỗi ngày, bạn và người đó cứ nhạt dần, nhạt dần đi. Khoảng
cách của hai người xa dần, xa dần. Xa đến mức bạn cảm thấy người đó thành người
quen sơ. Thì bạn sẽ hiểu tâm trạng của tôi lúc này.

 
Có một cảm giác không hẳn là cảm thấy bị bỏ rơi. Vì nó tồn tại
song song với sự bất lực trong bạn. Bạn muốn người đó sẽ vẫn như ngày xưa với bạn
nhưng bạn lại nhận ra rằng cuộc sống của 2 người đang càng lúc càng khác nhau.
Sự quan tâm của 2 người đang càng lúc càng khác nhau. Ban đầu, bạn nghĩ rằng vì
cả 2 đều bận bịu mà thành ra thế. Nhưng rồi những câu chuyện hai người nói với
nhau, cứ nhạt nhẽo đi. Và bạn nhận ra rằng, tình cảm giữa 2 người đã có vấn đề.
Và bạn nỗ lực để lấp đầy khoảng trống giữa 2 người. Nhưng bạn cũng nhận ra rằng
người kia không hề quan tâm đến việc bạn đang nỗ lực lấp đầy khoảng trống đó thế
nào. Bạn sẽ thở dài chứ? Thở dốc một hơi và thả xuôi 2 tay trắng trơn.

 
Đã có bao nhiêu tình bạn chết đi như vậy?
 
Vẫn là đó thôi nhưng chỉ còn như vỏ bọc vô hồn. Đôi lời quan
tâm nhưng chỉ là sự quan tâm xã giao. Ngột ngạt khi nhận ra khoảng trống lớn
quá tầm mắt.

 
Chợt lòng chỉ muốn ngưng lại, nằm lăn ra, lãn công với trí óc.

 
Ừ thì vẫn biết, tình bạn nào cũng đòi hỏi cả 2 cùng phải lớn
lên theo nhau.

Ừ thì vẫn biết, cuộc đời trăm ngàn ngã rẽ, triệu triệu lối
đi.

Ừ thì vẫn biết cuộc đời nhiều thay đổi, tình cảm có nhiều
cung bậc khác nhau.

Ừ thì vẫn biết có thể, nơi nào đó của cuộc đi phía trước,
chúng ta có thể lại gặp nhau và lại như thuở ban đầu đầy nhiệt huyết.

Ừ, thì vẫn biết là thế. Mà lòng vẫn sao buồn quá!
 
Tách cà phê đã nguội không uống lại được nữa. Thì giấu vào
đó những giọt nước mắt trong tâm tưởng. Nước mắt nóng hổi liệu có làm ấm lại
tách cà phê cũ?
Về Đầu Trang Go down
huyle21
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
huyle21


Tâm trạng : sad
Nam
Tổng số bài gửi : 37
Age : 34
Đến từ : HCM city
Châm ngôn sống : cố gắng hết sức mình
Số lần được cám ơn : 3
Điểm : 48426
Ngày tham gia : 22/01/2011

Đêm buồn chỉ mình anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đêm buồn chỉ mình anh   Đêm buồn chỉ mình anh Icon_minitimeWed Mar 16, 2011 8:40 am

... Sài Gòn những ngày vui và buồn ... Sài Gòn những ký ức đắng và ngọt ... Sài Gòn những cơn mưa bất chợt ... Ông vẫn vậy, vẫn ánh mắt ấy, vẫn nụ cười ấy ... Cái bắt tay siết chặt của những người đàn ông cùng tâm trạng, không nói nhưng hiểu rõ và rất rõ, giữa những người đàn ông đôi khi không nhất định phải nói với nhau bằng lời ... Trong lòng ông đang cầu chúc cho tôi và tôi cũng đang cầu chúc cho ông ...Thời gian vẫn trôi, tôi vẫn đi và người đàn ông vẫn ở đó, nơi cái quán nhỏ đó để chờ đợi một người sẽ đến khi những cơn mưa bất chợt Sài Gòn ...

Tình cờ gặp em. Em gầy đi nhiều, cũng ít cười hơn nữa xưa. Chắc tại uống nhiều coffee quá. Em bảo coffee rất ngon nên hay nhâm nhi mỗi khi trời mưa. Đôi ba lời nhắn gửi và cả nhắc em lấy chồng, em rúc rích cười, Anh thành ông già mất ...

Anh ghét phải ước, anh không muốn phải ước và anh sợ phải ước. Vậy mà sao anh cứ luôn phải ước. Anh ước mình đã gọi tên em và bảo anh nhớ em. Anh ước mình đã nhìn vào mắt em và nói, xin em hãy ở lại. Anh ước mình đã nắm tay em khẽ thầm, làm lại từ đầu em nhé. Và giờ anh ngồi đây, một mình, bên tách coffee, may sao còn nhận thấy vị đắng quen thuộc. Anh khẽ nhấp, nhưng em không tới... Thêm một ngụm nữa, vẫn chẳng thấy bóng em...

Mưa tạnh. Mưa tạnh để vơi đi kí ức. Mưa tạnh để trời ấm hơn, sáng hơn và rực rỡ hơn ... Tình yêu xưa lùi về quá khứ, để cuộc sống tiếp diễn ... Mưa cho tình yêu, nắng cho cuộc sống ... Mưa nắng cứ tuần hoàn theo vòng xoay thời gian, để đôi lúc giữa cuộc đời bon chen, ký ức tình yêu lại ùa về xoa dịu con tim ...
Về Đầu Trang Go down
huyle21
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
huyle21


Tâm trạng : sad
Nam
Tổng số bài gửi : 37
Age : 34
Đến từ : HCM city
Châm ngôn sống : cố gắng hết sức mình
Số lần được cám ơn : 3
Điểm : 48426
Ngày tham gia : 22/01/2011

Đêm buồn chỉ mình anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đêm buồn chỉ mình anh   Đêm buồn chỉ mình anh Icon_minitimeWed Mar 16, 2011 8:41 am

Cuộc sống đôi khi chỉ là những chuỗi ngày vô vọng và bế tắc , càng muốn vượt qua thì càng bị mắc kẹt lại trong đó...

Cuộc sống đôi khi là một vở bi hài kịch mà con người chúng ta là những diễn viên chuyên nghiệp , hóa thân vào đó và làm cho vở kịch ngày một bi đát hơn...

Cuộc sống đôi khi là một vầng trăng nhỏ , tròn - khuyết - tròn - khuyết...cứ luẩn qua luẩn quẩn tựa hồ một mê cung với những ma trận đáng sợ...

Cuộc sống đôi khi như một con tàu chơi vơi giữa đại dương , nếu như biển hiền hòa thì bình lặng và bình yên....còn nếu như biển nổi sóng thì chao đảo trong dữ dội và kinh hoàng...

Cuộc sống đôi khi tựa như một tấm gương , nếu ta khóc nó sẽ mang lại cho ta những nỗi buồn...còn nếu ta cười thì nó sẽ mang lại cho ta những niềm vui...

Cuộc sống đôi khi....đôi khi là

vấp ngã...........và............đứng lên

Vấp ngã nhưng đừng cho phép mình gục ngã, chặng đường phía trước hẵng còn dài, dù sao chính ta cũng cần những lúc như thế ...

Thất bại! Ai thành công mà chưa thất bại, tôi không biết nữa. Cái cảm giác ngao ngán chán nản cứ ngợp. Sự thất bại sau những nỗ lực và cố gắng, niềm tin bỗng tan biến, sao khó quá một ước muốn: Tìm lại bản thân, tìm lại những nìêm tin!

Một phép tính số học 1+1=2 ai cũng biết làm một điều đơn giản như thế. Cuộc sống là tổng hòa của những thứ đơn giản như vậy và cả những gì thực sự khó khăn mà để giành được nó không phải là câu chuyện một sơm một chiều. Ta cố gắng đạt được, hay đúng hơn là với tới những cái cao xa kia lại chính bắt đầu từ những điều đơn giản nhất. Từng bước từng bứoc những khó khăn tăng dần. Có lẽ chẳng ai dám khẳng định rằng bạn sẽ mãi bước thật nhẹ nhàng và êm đềm trên con đường giành lấy những thứ xa hơn đó. Một chặng đường dài không tránh khỏi những lần vấp ngã. Lý do thật nhiều, ta cứ đổ lỗi cho những lý do khách quan như cố làm giảm đi chính vết thương còn mới, nhưng cần hơn thế là một sự trung thực với chính bản thân mình. Thiếu may mắn có, nhưng điều cốt lõi là sự bất cẩn của chính ta. Chủ quan, chưa chuẩn bị kỹ lưỡng,... Không ai khác ngoài bản thân ta đã khiến mình không thể đưa ra những bước tiến thật sự hoàn hảo hay ít ra là những bươc chân thật đều đặn...

Nhưng dù sao, sự vấp ngã chưa phải là ngày tận thế, ta sẽ tự quật ngã chính bản thân mình khi bíến một lần vấp ngã thành gục ngã. Nối tiếp theo nó là con đường đến ngày mai cứ xa dần. Tự nhủ mình phải biết đứng lên và tôi tin mình sẽ làm được. Khó nhưng không phải là không thể. Niềm khao khát vẫn còn đó.
Về Đầu Trang Go down
huyle21
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
huyle21


Tâm trạng : sad
Nam
Tổng số bài gửi : 37
Age : 34
Đến từ : HCM city
Châm ngôn sống : cố gắng hết sức mình
Số lần được cám ơn : 3
Điểm : 48426
Ngày tham gia : 22/01/2011

Đêm buồn chỉ mình anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đêm buồn chỉ mình anh   Đêm buồn chỉ mình anh Icon_minitimeWed Mar 16, 2011 8:41 am

Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước...

Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.

Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu...

Đôi khi, trong lòng mình thấy có 1 nỗi nhớ mênh mông và trải dài. Đôi khi. Lại thấy mình lạc lõng và cô đơn. Chỉ là thoáng qua. Nhưng không hiểu vì sao. Có lẽ vì lòng mình chưa yên, và mình luôn cố khoác lên mình 1 vỏ bọc mạnh mẽ, thờ ơ.

Khi mà cuộc sống cứ lặng lẽ trôi đi, thì con người ta cũng âm thầm lớn lên !
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Đêm buồn chỉ mình anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đêm buồn chỉ mình anh   Đêm buồn chỉ mình anh Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Đêm buồn chỉ mình anh
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thư chia tay-
Chuyển đến