Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 "Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ"

Go down 
Tác giảThông điệp
kagome230494
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
kagome230494


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 30
Age : 28
Đến từ : vung tau
Châm ngôn sống : zui cuoi thoai mai
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48310
Ngày tham gia : 05/02/2011

"Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ" Empty
Bài gửiTiêu đề: "Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ"   "Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ" Icon_minitimeSat Feb 05, 2011 1:31 pm

Thiên Trang
Cánh cửa mới,

“Anh không có ý định nói chuyện với em sao? Anh có ý định im lặng mãi như thế này? Anh có ý định mãi mãi như một đứa trẻ con?”

“Em sắp đi Mĩ, thứ 6 này. Anh có thể gặp em trước khi em bay không?”


Không bao giờ Lâm trả lời tin nhắn và nhận các cuộc gọi của tôi. Tôi cũng biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ xuống mình mà liên lạc, nhưng không hiểu sao tôi vẫn nhắn tin cho anh… Có lẽ ấy chỉ là những hành động trong những đêm lạc lối suy nghĩ. Hình như tôi lại yếu lòng,… Không phải lúc rồi, không phải lúc này…

Thực ra, cuộc sống của tôi bây giờ đã khác trước nhiều rồi… Nói là khác nhiều thì cũng chưa thực sự là đúng, nhưng tôi lại đang thấy một tôi khác, một Thiên Trang của thời gian trước… Tức là, tôi không còn vướng bận nhiều những chuyện buồn xưa cũ. Ngày trước, dù ở bất cứ đâu, tôi lúc nào cũng muốn mình là số 1, vì tôi không có chuyện gì phải suy nghĩ cả…

Bây giờ thì khác, có quá nhiều suy nghĩ hòa trộn trong bộ não bé nhỏ của tôi… Và dù tình đầu bao giờ cũng là tình cảm đeo đẳng người ta lâu nhất, nhưng cũng phải lạc quan nhìn nhận rằng, tôi đã bớt trống trải đi so với những ngày đầu chia tay rồi… Không phải bởi tôi đã tìm được ai khác lấp đầy khoảng vắng như người ta vẫn nghĩ rằng ấy là cách duy nhất để quên người cũ của con gái, mà bởi dường như tôi đã dần quen với cách sống độc lập, không đúng, có lẽ thực chất nó vốn là bản năng của tôi…

Tôi sẽ đi du học, có thể là 3 năm, ba mẹ tài trợ một nửa, tôi sẽ tự thân vận động một nửa… Rồi sau ấy như thế nào, tôi cũng không biết… Có lẽ ngay lúc này tôi thấy một cảm giác “kẻ thất bại” len lỏi trong tâm trí, dù rằng, việc đi du học hoàn toàn không xuất phát từ mối tình tan vỡ của anh và tôi, nhưng dường như nó được xốc xáo thực hiện là bởi sâu thẳm trong lòng tôi cũng mong muốn đi thật nhanh, và… quên anh thật nhanh…

Sân bay Nội Bài…

Đêm lạnh… Mọi người lần lượt ôm tôi và khóc… Ba mỉm cười: “Gắng lên con nhé!”…

Anh đã không đến…

*******
Tùng Lâm
Nhói đau,

Tôi không thể đến bên em… Có một điều gì đó ngăn tôi lại… Cảm giác như em vẫn đang ngồi ấy, chờ đợi tôi, nhẫn nhịn và yên lặng…

Tôi đã không nhầm…


Em nhắn tin, tôi xóa tin nhắn.
Em gọi điện, tôi bấm deny.
Em đi, tôi giật mình hụt hẫng.


Có thể em và tôi đã chia tay, nghĩa là chấm dứt tất cả, nhưng cái cảm giác thầm lặng ở bên cuộc sống của em vẫn làm cho tôi cảm giác yên bình hơn là việc em sẽ vút bay tới một nơi không có ai bên cạnh, và tôi sẽ bị cắt đứt mọi buổi chiều được thanh bình lặng yên nhìn thấy em dù chỉ từ xa.

Sân bay Nội Bài tối ấy như tràn trong thứ không khí lưu luyến ngập ngừng. Em như con gấu bông trong đống áo phùng phình, vẫn nụ cười ấy, em rất giỏi cười, thật lạ, nụ cười ấy đôi khi làm tôi buồn một nỗi buồn không tên… Em mỉm cười nhìn mọi người, rồi đưa mắt nhìn xung quanh một vòng. Có phải em đang tìm tôi? Hãy quay lưng bước đi em thân yêu, hãy bước đi trên con đường của mình mà không có tôi… Hãy sống hạnh phúc mà không có tôi, được không em?

Xin lỗi em,… tôi đã không bước đến…

Đêm nay thật dài…

Vậy là, tôi đã để tuột mất tay em lần thứ hai…

Tiết xuân rồi mà sao tôi chưa thấy chút nắng ấm?...

*******
Thiên Trang,

Tùng Lâm!
Anh lẩn tránh em một năm qua đã là đủ chưa? Em không biết nữa, nhưng em không có suy nghĩ gì cho việc làm của anh cả :-).
Nhanh thật, vậy là em đã trải qua cả một mùa đông bên này, một mùa đông không anh… Đông bên này lạnh, nhưng không buốt như đông ở Việt Nam mình, và em, cũng không còn cảm thấy buốt giá như những ngày đầu xa anh nữa…
Em vừa nhận bảng điểm cuối kì, kết quả không tệ lắm, em đã rất muốn ào ngay về, để khoe anh, bởi nếu ngày trước, em khoe anh, anh sẽ xoa đầu em (dù em rất không thích), và mỉm cười: “người yêu của anh giỏi lắm”. Nhưng bây giờ thì khác rồi, em không có ai để khoe thành tích cả :-). Em năng động hơn và quen với cuộc sống bên này rồi. Anh không phải suy nghĩ sau khi chia tay em đã sống như thế nào đâu :-). Em đã gặp nhiều bạn bè mới, gặp các chàng trai mới. Cuộc sống hoàn toàn không tệ như em đã nghĩ khi tình yêu của mình tan vỡ…
Em cứ phân vân mãi về câu nói: “Trên đời này tình yêu chỉ có một, còn thứ na ná tình yêu thì có rất nhiều”… Em không biết tình cảm chúng ta có với nhau là tình yêu hay thứ “na ná tình yêu” nữa… ?
Cũng có thể, ấy là tình yêu thật sự, bởi đến bây giờ em vẫn thấy anh ở khắp nơi, chỉ có điều hình bóng của anh không còn ám ảnh các mối quan hệ của em nữa mà thôi.
Rồi tương lai như thế nào, ấy là vùng mù mịt mà cả em và anh đều không nhìn thấy. Biết đâu đấy, có thể em sẽ lấy một người có thứ tình cảm chỉ “na ná tình yêu” với em… Hoặc biết đâu đấy, em sẽ tìm được tấm chồng thực sự là “tình yêu” để nhận ra tình cảm với anh chỉ là “thứ na ná tình yêu”…? :-)
Nhưng có một điều em hoàn toàn chắc chắn, ấy là em chưa bao giờ hối hận về mối tình ngọt ngào của hai đứa mình!
Chỉ có 30% các đôi đã chia tay quay về với nhau, và em không tin vào phép nhiệm màu… Em sẽ không mong chờ đâu :-) bởi cuộc sống của em có phép màu hay không đôi khi không phải do anh và em quyết định…
1 tuần nữa em về. Kì nghỉ 3 tuần thôi, nhưng em nghĩ là không quá ngắn phải không anh? :-)
Anh hãy đến gặp em nếu thấy đã sẵn sàng dành cho em một chút thời gian. Lý do tại sao? Vì em về lần này, là để vơi bớt nỗi niềm với Việt Nam, và không ngoại trừ anh trong đấy…
Giữa chúng ta chưa hề có một sự hiểu lầm, ràng buộc, cũng chưa hề có ngại ngùng thử thách. Vậy nên, em sẽ không tin rằng đôi mình sẽ quay lại với nhau, mà em tin vào một thứ tình cảm vượt trên cả tình yêu mà em đang nuôi giữ.
"Cuộc sống là những chuyến bay ngắn của tỷ tỷ hãng hàng không khác nhau, và ta, chẳng bao giờ mua được vé khứ hồi!"
Nhưng biết đâu đấy lại có một phép màu của cuộc sống… ;-)
Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ, nhưng là người mới ;-).



*******
Tùng Lâm
Cái hẹn.

Tôi đi tìm hình bóng của em ở mọi nẻo đường, nói đúng hơn tôi thấy em ở khắp nơi tôi qua… Hình bóng em dường như thấp thoáng ở bất kì các cô gái khác tôi gặp. Chỉ là thấp thoáng đôi chút thôi cũng đủ một vài lần làm tôi thẫn thờ…

Có lẽ tôi đã quá yêu em, hoặc cũng có thể em không phải là người con gái đặc biệt nên tôi có thể thấy hình bóng em ở khắp nơi. Những kỉ niệm xưa cũ bất chợt ùa về làm tôi thấy xót xa…

Suy cho cùng, cuộc sống không nên chỉ dừng lại ở đây… Tôi không thể cứ bên ngoài thì nói quên quá khứ mà sâu thẳm nỗi nhớ lại cồn cào trỗi dậy… Tôi cũng không thể cứ mãi mãi ôm quá khứ để rồi lạnh nhạt với thực tại… Nhưng tôi càng không thể “yêu” khi tôi chưa thực sự yên lòng…


Tôi cắt đứt mọi thứ liên lạc và quyết không nghe bất cứ thông tin gì về em. Nhưng tôi biết, tôi hoàn toàn chắc chắn, em, cô bé ngày nào bình thản im lặng ngồi trước tách trà cả buổi chiều của tôi rất giỏi. Tôi biết em sẽ làm được mọi thứ khi em không có tôi bên cạnh. Tôi hiểu, và tin…


Em vẫn thi thoảng gửi thư cho tôi, nhưng tôi rất hiếm khi đọc, phải thật kiềm mình, bởi tôi không muốn mình sẽ lại “mềm lòng” khi đọc những gì mà con mèo mút của tôi viết, tôi không muốn mình sẽ ngây ngô mãi trong những dòng kí ức… Tại sao ư? Đơn giản, bởi 4 tiếng: “Tôi là con trai!”


"Em sắp về."

Một cái mail dài với cái tit ngắn ngủi làm tôi bất chợt xao lòng.

Lại một lần nữa, em làm tôi bối rối.

Em vẫn là cô bé Thiên Trang ngày trước, dịu dàng và hiền thục, chỉ có điều mạnh mẽ và quyết đoán hơn…


Suốt mấy ngày tôi phân vân suy nghĩ… Tôi chạy trốn điều gì thì chính tôi cũng không thể lí giải. Nhưng chẳng phải gặp em là ngọn lửa vẫn cứ âm ỉ cháy mà không hề tắt trong lòng tôi hay sao?


Em nói đúng, tình yêu trên đời này chỉ có một, còn “thứ na ná tình yêu” thì có rất nhiều. Tình cảm của em là gì? Em là ai mà sao ám ảnh cuộc sống của tôi lâu đến thế? Những câu hỏi tưởng như rõ ràng có câu trả lời lại được đặt vào một căn phòng giấu kín. Tất cả những thứ tình cảm ấy đều cần thời gian để đặt tên.

Có lẽ tôi nên nghĩ thoáng ra, và nhìn tận vào trong góc tối của đáy lòng, nơi mà một thằng con trai như tôi lảng tránh hơn một năm qua... Không phải "vì tôi là con trai", mà vì tôi chạy trốn...
...

“Nếu sau này mình chia tay… Mình sẽ là bạn phải không anh?... Chúng mình phải là đôi hạnh phúc và tuyệt vời nhất thế giới, kể cả khi mình chia tay, anh nhé!!! Hứa đi hứa đi… Chúng mình phải làm cho người ta ghen tị vì chúng là là đôi hoàn hảo nhất.” – “Toàn nếu như linh tinh thôi ngốc”… Tôi lang thang qua con phố cũ, giọng nói và tiếng cười nghịch ngợm trong trẻo của em những ngày đầu chúng tôi quen nhau bất chợt ùa về vang lên đâu đây…

“Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ...”

Vậy là thấm thoắt đã hơn 1 năm tôi và em xa nhau...

Thứ 4, ngày 21, tháng 7.

Nhanh thật, Hạ về rồi…

Chiều mai, tôi có một cái hẹn ở Trà Hoa…

[Có lẽ là cả buổi tối nữa :-)]
Về Đầu Trang Go down
 
"Em sẽ chờ anh, quán cũ, giờ cũ"
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Hội quán 8x dơ tay
» sài gòn quán
» Anh, em và một quán cà phê
» Chủ quan và lạc quan
» pm quận 9

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Vấn đề bạn quan tâm :: Những vấn đề khác-
Chuyển đến