Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Anh đã nhận ra mình yêu em nhiều thế nào!

Go down 
Tác giảThông điệp
chuotYoYo
Thành viên mới
Thành viên mới
chuotYoYo


Tâm trạng : inlove
Nam
Tổng số bài gửi : 7
Age : 33
Đến từ : Việt Nam
Châm ngôn sống : cám ơn đời môi sớm mai thức dậy,ta có thêm một ngày để thương yêu
Số lần được cám ơn : 3
Điểm : 48408
Ngày tham gia : 19/01/2011

Anh đã nhận ra mình yêu em nhiều thế nào!  Empty
Bài gửiTiêu đề: Anh đã nhận ra mình yêu em nhiều thế nào!    Anh đã nhận ra mình yêu em nhiều thế nào!  Icon_minitimeFri Jan 21, 2011 7:30 pm

Một ngày, cô nhận được điện thoại của
anh: “Đi chơi không?Tớ qua đón.” Anh không thể biết được rằng cô đã hạnh
phúc thế nào khi được ngồi sau lưng anh, cô với anh nói đủ thứ chuyện.
Anh nói: “Với trẻ con chỉ cần chiều theo nó là nó sẽ không khóc.”. Lúc
ấy cô rất muốn nói với anh: “Cậu sai rồi. Cậu luôn coi tớ là trẻ con,
luôn chiều theo những đòi hỏi của tớ nhưng tớ vẫn phải khóc vì cậu đấy
thôi”. Giờ phút ấy đối với cô thật đúng là hạnh phúc nhỏ bé trong sự khổ
đau vô hạn, hạnh phúc vì được ngồi sau xe anh, được cảm nhận hơi ấm của
anh, được nghe anh nói nhưng khổ đau vì biết anh không thể thuộc về cô.
Cô cùng anh tới nhà cô ấy chơi. Nhìn hai người thân mật với nhau mà
trái tim vốn lâu nay được cô băng bó cẩn thận đã vỡ thành từng mảnh mà
cô không có cách nào ngăn lại được. Cô ấy còn khoe với cô bức ảnh chụp
hôm cô ấy đi chơi về muộn phải ngủ lại nhà anh. Lòng cô đau khổ tới
quoằn quoại nhưng vẫn phải cười cười nói nói thật tự nhiên cô tự nhủ:
“Không thể để lộ ra nếu không mọi thứ sẽ mất hết, tình bạn bấy lâu sẽ
tan theo mây khói”.

Cô lại quay về với cuộc sống bận
rộn để khỏa lấp nỗi buồn, cô đơn, đau khổ của một trái tim tan vỡ. Cô ít
nói hơn, đôi mắt trong sáng giờ đã phảng phất nét buồn. Cũng khá lâu
rồi cô không liên lạc với anh dù rất muốn. Cô chỉ nghe thông tin về anh
qua những người bạn cũ dù cho trong những tin tức về anh giờ gắn với cô
ấy nhưng không sao chỉ cần cô biết anh vẫn đang hạnh phúc vậy là đủ rồi.
Có những lúc cô chợt nghĩ giá mà họ chia tay có thể cô sẽ có cơ hội
những lúc ấy cô thấy bản thân mình thật xấu xa. Rồi thời gian cũng qua
đi không đủ lâu để cô quên anh nhưng cũng đủ để lòng cô bớt đau.
Cô chuyển chỗ ở, anh tới chuyển nhà
giúp cô. Trời mưa ngâu, thấy người ta bảo đây là mưa được tạo thành bởi
những giọt nước mắt của Ngưu Lang-Chức Nữ khi họ được gặp nhau,cô lại
được ngồi sau xe anh, lại được cảm nhận hơi ấm của anh.Trái tim đang
phải chữa trị của cô lại một lần nữa bị vỡ tan. Cô cố gắng không nhìn
vào mắt anh vì cô biết nếu nhìn vào đó cô sẽ không thể kìm chế được cảm
xúc của mình có thể sẽ làm gì đó khiến cô phải hối hận.Tối đó anh nhắn
tin cho cô, cô với anh đã nói nhiều chuyện với nhau, cô thấy hạnh phúc,
hạnh phúc vì biết anh vẫn còn quan tâm tới cô, bất ngờ khi anh cho cô
biết rằng từ trước tới giờ anh vẫn luôn thích những nét trong sáng của
cô, anh thích cả sự vụng về đáng yêu của cô.
Thời gian lại lặng lẽ trôi, cô bận
rộn với việc học, cô được đi làm thực tập ở một công ty kiểm toán, thời
gian của cô được lấp đầy bởi công việc, học hành tới thời gian giành
cho bản thân của cô cũng thiếu. Anh vẫn quan tâm tới cô nhưng giờ cô
không có nhiều thời gian để nghĩ về anh nữa. Anh thông báo:”Tớ sắp đi
Nhật 2 năm. Hôm nay cậu có thể dành một ngày cho tớ không?”. Cô lặng
người phải mất vài phút sau cô mới có thể nói:”Tất nhiên rồi”. Cô và anh
sánh bước trên con đường ven Hồ Gươm lặng lẽ không ai nói một lời nào,
cô đang cố tận hưởng những giây phút ở bên anh. Anh lên tiếng trước: “Ăn
kem không? Loại ốc quế chocolate mà cậu thích nhé!”. Cô cũng hào hứng:
“Ok! Coi như cậu khao tớ vụ du học nhé!”. Cô và anh vừa ăn vừa nói đủ
thứ chuyện, cô ước thời gian ngừng lại được ở điểm này mãi mãi. Ngày anh
ra sân bay cô không ra tiễn chỉ dám gửi một tin nhắn: “Những gì cần dặn
dò cậu tớ đã nói rồi. Mong sớm gặp lại cậu. Lúc về nhớ mang cho tớ một
bông hoa anh đào nhé! Chúc cậu luôn may mắn”. Một tin nhắn tới máy cô:
“Yên tâm tớ sẽ sớm trở về gặp cậu”.

Cô ra trường, xin được việc ở một
công ty kiểm toán danh tiếng. Công việc cuốn cô đi, những lúc nhớ anh cô
lại ra Hồ Gươm, ăn kem ốc quế chocolate. Cũng có nhiều người đến với cô
nhưng cô đều từ chối. Cô không sao hiểu nổi vì sao cô có thể yêu anh
nhiều tới vậy một tình yêu biết chắc sẽ chả có kết quả gì, một tình yêu
có thể nói là vô vọng. Cô chờ đợi mà không biết mình đang chờ đợi điều
gì. Hai năm nay anh không một lần gọi điện, nhắn tin cho cô, có lẽ anh
đã quên cô mà cô có là gì của anh đâu mà anh phải nhớ. Cô lại lao vào
làm việc cho quên đi nỗi nhớ anh.


Một ngày mùa thu đầy nắng, một tin
nhắn từ số điện thoại mà từ lâu cô đã thuộc lòng: “ 5h chiều nay tớ đợi
cậu ở quán kem ở Hồ Gươm.Tớ sẽ đợi đến khi nào cậu xuất hiện”. Cô sung
sướng tới trào nước mắt,những tưởng người con trai ấy đã quên cô và cô
cũng đã cho hình ảnh người ấy vào kho kỉ niệm. Nhưng một ý nghĩ thoáng
qua có thể người đó về để làm đám cưới với cô ấy và hôm nay gặp cô để
đưa thiệp mời. Cô lang thang khắp các con đường Hà Nội suy nghĩ xem có
nên đến hay không? 2 năm nay cuộc sống của cô yên bình phẳng lặng, người
đó tưởng chừng đã biến mất khỏi cuộc sống của cô, trái tim mong manh
của cô gần như đã bình phục vậy mà giờ đây người đó lại xuất hiện làm
tâm hồn cô xao động, có thể trái tim mà cô cố gắng chữa trị sẽ lại một
lần nữa bị vỡ tan. Cô nhìn đồng hồ đã 22h, chắc người đó không còn chờ
cô nữa nhưng cô vẫn muốn đến để cho mình một cơ hội thấy người đó dù chỉ
là một bóng dáng quen thuộc.
Cô tới quán kem, như mọi lần khác cô mua một chiếc ốc quế chocolate, bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên:

- Có định mời tớ một chiếc không? Chờ cậu từ chiều đến giờ mệt quá đấy.

Cô và anh lại sánh bước trên con đường quen thuộc. Anh lấy từ trong túi áo ra một cành hoa anh đào đã ép khô trao cho cô nói:

- Anh vẫn luôn nhớ em, nhớ em da diết. Đồng ý làm người yêu anh nhé!

Cô bất ngờ và sung sướng chỉ lắp bắp nói:

- Vậy còn cô ấy? Em không muốn làm tổn thương bất kì ai.

Anh nói:

- Anh và cô ấy đã chia tay từ rất lâu rồi, khi ở Nhật anh đã nhận ra anh yêu em nhiều thế nào.

Cô nghẹn ngào:

- Vậy tại sao anh không liên lạc với em dù chỉ là gửi cho em một tin nhắn?

- Bởi anh sợ nếu phải nghe em thông báo đã có người yêu hay em lấy chồng.

Thời gian với họ lúc này như ngừng
trôi và ngập trong hạnh phúc. Lúc này đây trái tim vỡ vụn của cô dường
như đang được hồi sinh.

Nếu
đã yêu ai xin hãy yêu bằng cả con tim có thể sự chờ đợi của trái tim
yêu chân thành rất mong manh nhưng ít nhất nó cũng đã khiến tình yêu của
bạn không trở nên vô nghĩa.
Về Đầu Trang Go down
 
Anh đã nhận ra mình yêu em nhiều thế nào!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Tinh yeu hay cho di de nhan lai nhieu hon...
» Anh yêu em nhiều lắm nhưng có lẽ mình nên dừng lại ở đây thôi em nhé :)
» Em không biết rằng mình lại yêu anh nhiều đến thế!
» Tin nhắn lúc o giờ cho tình yêu của mình
» Nhận ra chính mình

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thư chia tay-
Chuyển đến