Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Nhớ... miền gió cát

Go down 
Tác giảThông điệp
YSL_TINA25
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
YSL_TINA25


Tâm trạng : worried
Nữ
Tổng số bài gửi : 1485
Age : 40
Đến từ : thế giới của những vi sao
Châm ngôn sống : Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu
Số lần được cám ơn : 41
Điểm : 54631
Ngày tham gia : 02/11/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 6/10
Hài hước:
Nhớ... miền gió cát  Left_bar_bleue1000/10Nhớ... miền gió cát  Empty_bar_bleue  (1000/10)
Nội tâm:
Nhớ... miền gió cát  Left_bar_bleue7/10Nhớ... miền gió cát  Empty_bar_bleue  (7/10)

Nhớ... miền gió cát  Empty
Bài gửiTiêu đề: Nhớ... miền gió cát    Nhớ... miền gió cát  Icon_minitimeSat Oct 30, 2010 12:16 am

Anh ơi! Không biết giờ này anh đang làm gì? Anh có đang nghĩ tới em không, còn em thì trong lòng cứ miên man... Một nỗi buồn tê tái cứ trào dâng trong em.

Thế là chúng mình đã xa nhau 4 tháng rồi anh nhỉ? Em tự hỏi trong 4 tháng ấy có thay đổi gì không? Còn em thì vẫn thế vẫn yêu anh vẫn nhớ anh...

Màn đêm buông xuống là trái tim em như vỡ vụn ra làm trăm mảnh, em sợ bóng đen, sợ sự im lặng bao trùm xung quanh, vì lúc ấy em lại thấy cô đơn, thấy nhớ anh nhiều hơn và cũng lúc ấy em sợ mất anh hơn bao giờ hết. Em lại mong cho bình minh mau đến, mau đến để em thoát ra cái cảm giác kinh khủng ấy, lúc trước khi ở bên anh em lại sợ bình minh đến vì em sợ khi bình minh lên anh sẽ đi, sẽ bỏ em lại một mình... Thật trái ngược phải không anh?

Cái se lạnh của buổi chiều cao nguyên lan toả khắp trời và lan tận sâu trái tim em. Em lại lang thang trên con đường mà lúc trước đã có lần em cùng anh nắm tay đi bên nhau, em lại đứng trên cây cầu mà trước kia anh và em đã từng đứng đó, anh đã đưa máy lên chụp vài tấm ảnh và khen cảnh buổi chiều nơi đây thật đẹp và dễ chịu... Và giờ đây anh ơi! chỉ mình em đứng, em nhìn xung quanh, nhìn tất cả những người qua lại trên đường để cố tìm một bóng dáng thân quen, nhưng tìm hoài... tìm hoài.

Anh đang ở đâu?...Em biết chứ, nhưng không thể chạy đến bên anh, vì điều gì... em cũng không biết nữa, em chỉ biết anh đang ở rất xa em, xa lắm và em chỉ mòn mỏi đợi chờ... và em tin một ngày nào đó anh sẽ lại đến bên em và không bao giờ rời xa em nữa.

Em từng nói quê Miền Trung nắng gió của anh không đẹp bằng Đà Lạt yêu dấu của em; em đã từng nói em không chịu nổi cái nóng, cái oi bức của nắng gió quê anh và sẽ chẳng đi đâu hết, sẽ chỉ gắn bó với Đà Lạt xinh đẹp dịu dàng mà thôi... Anh đã nhìn em bằng anh mắt thật buồn, thất vọng và một chút gì đó giận hờn. "Tại sao yêu anh mà lại nỡ nói với anh như thế?". Em đã cười một nụ cười hồn nhiên vô tư và nhanh chóng quên đi những gì mình vừa nói.

Và giờ đây... em lại sợ cái se lạnh của cao nguyên vì không có anh bên cạnh, chưa bao giờ em sợ như thế đâu anh. Một cơn gió nhẹ lướt qua, rồi em chợt nhớ đến những gì em nói với anh, và em đã...khóc, khóc rất nhiều, khóc vì giận chính bản thân mình, khóc vì...nhớ anh!

Giờ em mới biết, dù nơi em đang đứng là một thiên đường lộng lẫy thế nào đi nữa mà không có anh bên cạnh thì thiên đường ấy cũng trở nên vô nghĩa. Giờ em lại muốn chạy thật nhanh đến bên anh dù nơi anh đang đứng là sa mạc hay băng tuyết.

Buồn lắm anh ơi! Nhớ lắm anh ơi! Còn đâu những tháng ngày mình bên nhau, em đã từng phung phí những khoảng thời gian quý báu đó và giờ em mới biết nó quan trọng với em biết nhường nào. Cuộc đời ai cũng phải hối tiếc đúng không anh? Nếu có cơ hội em sẽ lấy lại tất cả những gì mình đã lỡ đánh rơi...

Anh từng hỏi em rằng: "Em có bằng lòng đợi chờ anh đến lúc anh có thể về và đón em không, rất dài, rất lâu đấy!"

Em đã khóc và chỉ lặng lẽ gật đầu. Anh hứa rồi đấy nhé! Anh đã hứa rằng chỉ yêu và chỉ có mình em trong cuộc đời, không ai có thể xen giữa chúng ta, và em cũng thế, em sẽ chờ đợi anh đến lúc anh đến bên em nở nụ cười thật tươi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em và mình cùng nắm chặt tay nhau, cùng chạy trên con đường đầy cát trắng, đón gió, đón nắng và sóng biển mặn mà của quê anh.

Vậy mà giờ đây em lại đếm bước một mình trở về nhà, từng bước, từng bước mà sao đường về xa quá anh ơi! Không có anh con đường về bỗng như dài hơn. Trái tim em chợt giá lạnh, lạnh hơn hơi sương của cao nguyên, em thu mình vào một góc tự mình ôm lấy đôi vai lạnh của mình và...lại...khóc.

tuyetmai1410
Về Đầu Trang Go down
 
Nhớ... miền gió cát
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thông điệp tình yêu-
Chuyển đến