trong một nhà hàng trung quốc rất lịch sự và trang nhã.
có một vị khách ngồi vào bàn gọi bồi bàn ra để gọi đồ ăn.
cô bồi bàn này là người việt...
vị khách gọi món: cô ơi cho tôi gọi món vịt quay quảng đông nhé
cô bồi bàn : vâng ngài xin đợi 1 lát đồ ăn của ngài sẽ mang ra ngay đây ah
sau khoảng 10p thì cô bồi bàn mang đồ ăn ra
vị khách: cô ơi đây không phải vịt quảng đông mà là vịt tứ xuyên
cô bồi bàn: ngạc nhiên nhưg vẫn biết ông khách nói đúng và vào mang ra 1con vịt khác ra
ông khách: cô ơi đây là vịt quảng châu không phải vịt quảng đông
lần này cô bồi bàn bắt đầy thấy nghi nhưng rồi cũng phải vào mang 1 con vịt khác ra
ông khách: ôi đây mới đúng là vịt quảng đông
cô bồi bàn: sao ông có thể biết đc đây là mới là vịt quay quảng đông
ông khách: tôi chẳng có tài j ngoài tài "ngửi phao câu" và biết đc xuất sứ của no
sau khi ăn xong đồ ôg khách ra về vừa về đến nhà thì thấy có tiếng gọi cửa
thì ra đó là cô bồi bàn ở quán ăn ông vừa ăn
cô này vừa chào ông vừa khóc ức nở
ông khách hỏi: sao cô lại khóc? cô có chuyện j sao? tôi đã tip cho cô rồi mà
cô phục vụ: thú thực tôi không biết quê quán của tôi ở đâu và khi gặp ông tôi mừng quá
ông khách: thế tôi có thể giúp j đc cô?
cô phục vụ: tôi thấy ông bảo có thể biết đc gốc gác của vịt ở đâu nên tôi đến nhờ ông giúp
tôi tìm lại quê cho tôi
ông khách: tôi chỉ có tài ngửi phao câu của vịt thôi, nếu cô muốn thử thì tôi sẽ giúp cô..
cô phục vụ: ôi được thế thì còn j bằng ah... :D
sau 1 hồi ngửi hahaha....
ông khách: tôi thấy có mùi như mắm tôm đích thị là cô người việt nam và gốc hà nội
cô phục vụ vì đã biết đc mình là người việt nam thì rất vui... cô ôm chầm lấy ông và nói lời cảm ơn
khôn xiết và ra về trong tâm trạng rất vui...