Nếu ngày xưa bước đi nhanh trên con đường mưa thì anh đã không gặp em.Nếu ngày ấy em nhìn anh không mỉm cười thì anh đã không mộng mơ.Nếu tình ta chẳng phải xa khi đang đậm sâu thì anh đã không đau buồn.Nếu lòng anh không còn yêu em hơn chính mình thì anh đã quên được em!
Làm sao để đường xưa đừng in dấu chân anh mỗi ngày.Làm sao cho lòng anh thôi gọi tên em trong mỗi giấc mơ,làm sao để mưa thu đừng rơi thêm cho lòng anh thôi nhớ em.Làm sao khi thấy mưa thu lòng anh cảm thấy yên bình.Làm sao để quên niềm vui niềm hạnh phúc khi anh có em.Làm sao anh quên ngày chia tay lệ em rơi trên đôi mắt cay.Làm sao để thôi chờ mong.Làm sao cho tim anh thôi đừng mơ rằng ngày mai thấy em quay trở về.
Tình yêu đi đến tận cùng cũng chỉ là nước mắt và khổ đau.Hạnh phúc trong tình yêu là những ảo mộng ngọt ngào, mong manh.Để rồi một ngày nó sẽ vỡ tan trong nước mắt , trong tuyệt vọng.Dẫu biết thế gian yêu là khổ,dẫu biết lòng người vẫn hay đổi thay.Nhưng... em...mưa...anh...không thể.