Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 TẠM BIỆT EM!

Go down 
Tác giảThông điệp
codon_minhanh
Thành viên mới
Thành viên mới
codon_minhanh


Tâm trạng : sad
Nam
Tổng số bài gửi : 16
Age : 38
Đến từ : cần thơ
Châm ngôn sống : biết nhớ em nhiều cũng thế thôi
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 50710
Ngày tham gia : 16/05/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 7/10
Hài hước:
TẠM BIỆT EM! Left_bar_bleue7/10TẠM BIỆT EM! Empty_bar_bleue  (7/10)
Nội tâm:
TẠM BIỆT EM! Left_bar_bleue10/10TẠM BIỆT EM! Empty_bar_bleue  (10/10)

TẠM BIỆT EM! Empty
Bài gửiTiêu đề: TẠM BIỆT EM!   TẠM BIỆT EM! Icon_minitimeMon May 17, 2010 8:58 am

No Thư cuối cho em! "... Cuộc đời cho ta bao nhiêu ngày vui, cần chi nói những lời đầu môi, phải không em..." bài tình ca kết thúc rồi, mối tình đầu cũng đã xa rồi. Thư cuối cho em, anh chỉ muốn em nghe lại khúc ca xưa để mãi mãi nhớ về một người từng yêu em bằng trọn vẹn tin yêu!

Em thân yêu! Xin cho anh được gọi em như thế, bởi trong trái tim anh em sẽ mãi là ánh sao tỏa sáng, mãi mãi... không gì có thể thay thế em.

Em yêu, đến bây giờ anh vẫn chưa giải thích được lý do vì sao anh yêu em đến vậy, nhớ em đến vậy và không thể quên được hình bóng của em.

Đã lâu quá rồi anh không viết nhật ký cho em kể từ khi anh viết những dòng đầu tiên ở bãi biển tình yêu. Đêm qua, khi nén lòng nghe lại nhạc khúc "Mãi mãi một tình yêu", nghe giọng nói của em mới biết mình không thể quên được. Vẫn như ngày xưa khi anh nghe bản nhạc này lần đầu tiên, cảm giác nhớ nhung lại tràn ngập trong tim. Nhớ em quá! Nỗi nhớ dâng đầy trong tim, tràn lên khoé mắt khiến anh đã không thể ngăn nổi dòng lệ kia (anh đã hứa là sẽ không bao giờ để nước mắt mình rơi nữa nhưng hãy coi đây là lần cuối cùng em nhé). Dù mình đã xa nhau nhưng rất, rất nhiều lần anh tự hỏi mình "Bao lâu rồi mày không biết nói lời yêu thương, không biết trao nụ hôn tình yêu hả Duy?".

Anh lại đi trên những con đường xưa, con đường ta từng cùng đi qua. Giờ đây anh mới biết sự cô đơn và trống vắng đáng sợ biết chừng nào. Giờ đây, khi nghĩ lại anh mới hiểu rằng em cũng đã trải qua những phút giây chờ đợi anh khi anh để em ở nhà một mình với nỗi buồn khi anh đi nhậu nhẹt, đi hát với những người bạn ở công ty, đi... Anh cũng quá vô tình phải không? Khi anh đọc được những dòng em viết trong nhật ký của em, anh đã tự nhủ rằng anh sẽ phải yêu em nhiều hơn, quan tâm tới tình yêu của hai đứa nhiều hơn. Và rồi, từ sâu thẳm trái tim anh nói rằng: "Em là thiên thần tình yêu, là niềm vui, hạnh phúc của anh, là người vợ tuyệt vời mà tạo hoá đã ban cho anh". Anh biết rằng em sẽ hạnh phúc biết bao nhiêu khi nghe anh nói những điều đó. Nhưng anh luôn thế, chỉ giữ mãi trong tim mình, để rồi giờ đây khi anh nói ra cũng quá muộn màng...

Và ai, một lần sống trong hạnh phúc không lo lắng về một ngày phải chia ly? Em đã nói: "em sợ nếu như chuyện của chúng mình là một sai lầm, em sợ rằng một ngày nào đó anh rời xa em..." Và có đúng là mình đã sai lầm không? Anh phải trách em? Trách anh? Hay trách cái giây phút mình gặp nhau ấy? Em yêu! Anh đã biết rằng em từng đau khổ, vô cùng đau khổ. Đau đến tuyệt vọng khi anh hờ hững, vô tình với tình yêu của chúng mình. Anh đã làm thế, đã từng phụ tình em, đã nói chúng mình sẽ mãi mãi không thể là của nhau. Nhưng anh vẫn tin mình đến với nhau vì số mệnh, vì đó chỉ là những phút bồng bột của anh thôi, phải không em? Nếu giây phút ấy em không tha thứ, không dang rộng vòng tay chờ đón anh trở lại thì có lẽ anh đã mất em từ lâu rồi. Từ lúc đó, anh biết mình yêu em thật nhiều, tin em thật nhiều và trong lòng luôn tôn thờ, trân trọng tình yêu lớn lao mà em dành cho anh. Điều kém cỏi nhất của anh chính là anh đã không biết giữ, không biết chăm sóc tình yêu này, thế nên giờ đây mới để tình yêu tuột khỏi tầm tay anh, phải không em?

Đã bao lâu rồi em không nhìn thấy anh? Và anh cũng không muốn em nhìn thấy anh nhất là trong lúc này, dù rằng trong lòng anh muốn lắm. Em yêu! Những yêu thương trong em có còn không hay đã nguội lạnh hẳn rồi? Đừng giận anh khi cảm xúc trong anh đang đan xen lẫn lộn nhé?

Mỗi khi hết giờ làm anh lại lang thang trên những con phố Hà Nội, không biết đi đâu, về đâu và dường như bây giờ anh cũng không cần biết điều đó. Có lẽ điều bây giờ anh cần là những phút giây yên tĩnh, những hơi thở ồn ào của cuộc sống để anh biết rằng mình vẫn còn đang tồn tại trên thế giới này. Em yêu, em có biết không? Hôm qua, khi đi qua Tràng Thi lòng anh se lại, hình ảnh hai đứa ngày nào lại hiện về, anh đèo em trên chiếc xe đạp cào cào cũ ấy, tay nắm tay hồn nhiên, vô tư bước vào vũ trường đầy sôi động ấy.

Ôi 6 năm trời với biết bao kỷ niệm, ký ức vui, buồn... Nhưng không gì so sánh được phút giây ấy, cái phút đầu gặp em, anh nắm tay em dưới ngăn bàn ấy. Anh không thể nào quên. Ánh mắt, nụ cười... tất cả, còn nhớ không em? Dù chúng mình không là của nhau, anh cũng không bao giờ phải hối tiếc vì đã gặp và yêu em, yêu bằng tất cả sự si mê và dại khờ của một đứa con trai cứng đầu và vẫn luôn tự mãn về mình. Thế nên nếu gặp lại nhau, hãy cứ gọi anh như anh đã gọi em là "cún" lần đầu tiên ấy...

Nhưng giờ đây, có lúc nào em chợt nhớ đến anh không...?

Và người yêu dấu ơi!

Có lúc nào đó em chợt em nhớ đến anh không? No
Về Đầu Trang Go down
 
TẠM BIỆT EM!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thư chia tay-
Chuyển đến