Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Tạm biệt tình yêu đầu!!!

Go down 
Tác giảThông điệp
tanvalentine
Thành viên mới
Thành viên mới
tanvalentine


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 11
Age : 35
Đến từ : Sơn Đông Tiên Thắng Tiên Lãng Hải Phòng
Châm ngôn sống : Sống vì gia đình bạn bè và người mình yêu...!
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 52734
Ngày tham gia : 23/10/2009

Tạm biệt tình yêu đầu!!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Tạm biệt tình yêu đầu!!!   Tạm biệt tình yêu đầu!!! Icon_minitimeWed May 12, 2010 6:34 pm

Thúy thương...!
Tháng 10 sắp qua đi mang theo cái nắng gay gắt của mua hè mang về những cái se lạnh của một mùa thu nữa ko có em..! Đã 4 mùa thu rồi đấy , đã 4 mùa thu anh ko có em, đã 4 mùa thu anh nhớ em ra riết. Giờ này em đang ở nơi đâu em có còn nhớ đến anh nữa ko Thuý ơi...!

Em yêu!!!
Cho anh mãi được gọi em như thế nhé, đã rất lâu rồi anh chẳng biết đến tình yêu đến cái cảm giác giống như 4 năm trước em dành cho anh. Mình chia tay nhau mà chẳng hiểu tại sao chẳng vì một lý do nào cả , lúc đó anh cũng chẳng hiểu được mình nữa. Anh viết nhưng điều này ra chẳng biết là để thay cho lời chia tay 4 năm về trước hay là viết nhật ký cho anh nữa. Có lẽ anh viết ra là để cho vơi đi phần nào lỗi nhớ em trong anh mà thôi. Thôi cho dù em ko nghe thấy em ko đọc được cũng chẳng sao , mặc kệ anh cứ viết cứ hy vọng hy vọng 1 điều thần kì nào đó để em có thể nghe thấy có thể đọc được những lời này để em biết du xa em nhưng tình yêu của anh dành cho em vẫn ko hề thay đổi vẫn thế vẫn yêu em như ngày nào! em có biết ko?
Đã rất lâu rồi hôm nay anh mới đặt bút viết thế lên anh chẳng biết bắt đầu tùu đâu cả. Mình hãy bắt đầu từ cái ngày mình gặp nhau em nhé! Em có còn nhớ mình gặp nhau hồi học lớp mấy ko trong hoàn cảnh nào ko? Chắc em chẳng còn nhớ đâu nhỉ? Hồi đó anh 1 cậu học trò ko biết trời cao đất dày là gì bị chuyển từ lớp chuyên sang bên đó . Cái ấn tượng đầu tiên khi vào lớp , đầu tiên về 1 người bạn mới đó là em với những câu chọc ngoáy vào người khác. Đầu tiên anh rất ghét ánh mắt nụ cười của em , nhưng ghét bao nhiêu thỳ càng ghi sâu trong tâm trí bấy nhiêu để rồi anh yêu em lúc nào ko biết. Em 1 cô gái với 1 vẻ đẹp tự nhiên ko phô trương , ko phải là con nhà lắm tiền nhiều của , ko học giỏi nhưng chẳng hiểu sao trong em có 1 cái gì đó mà ngay từ lần gặp đầu tiên, câu nói đầu tiên đã làm trái tim 1 cậu học trò bất trị phải rung động. Nhưng trớ trêu thay cho anh khi anh biết em đã có người yêu những ngày đó anh như người điên khi biết được điều đó, anh ko muốn dy học ko muốn sống nữa mọi thứ xung quanh anh như sụp đổ. A lại trở về với thói của 1 cậu học trò mà ko ai bảo được chơi với toàn những bạn chẳng ra gì . Nhưng càng như thế em lại càng đến gần anh càng khuyên ngăn anh , bàng tình cảm chân thành em đã cảm hoá trai tim vô thức của anh. Nhưng đau đớn thay càng như thế anh càng thêm yêu em ., mà yêu em bao nhiêu thỳ để rồi thất vọng bây nhiêu khi thấy em dy cùng người đàn ông khác. Rất nhiều lúc anh đã muốn khóc thật to muốn cho ông trời biết tại sao ông lai trớ trêu với con như thế...! Từ ngay đó anh quyết định sống thật tốt và vun vén cho hạnh phúc của em , ngày tháng trôi dy bên trong vẻ cười nói vui vẻ là nỗi đau xé nát tim gan anh. Ko để em thấy ko để bạn bè biết luôn luôn vui vẻ va vun vén cho tình yêu của em , nhưng em đâu có biết điều đó đâu em càng vô tư sống mà em đâu có biết cái vô tư đó của em từng ngày từng ngày bóp chết trái tim anh...!
Ngày tháng dần dần trôi dyvà ông trời cũng thấu hiểu cho tình cảm thấu hiểu cho nỗi đau của anh. Snhật lần thứ 17 của em em và tình yêu của em chia tay nhau , anh cảm thấy em rất buồn làm anh cũng như vậy nhưng trong lòng anh thì như nhóm lên ngọn lửa hồng nhóm lên 1 tia hy vọng . Có phải anh ick kỉ ko có phải anh vô tâm cười trên nỗi đau của người khác ko đến anh cũng chẳng trả lời được . Từ cái ngày đó anh và em ngày càng vô tư gần nhau và quý mến nhau hơn mà ko có 1 rào cản nào cả. Những khi có chuyện gì vui anh còn viết thư gửi riêng cho em bề ngoài chỷ là chuyện bạn bè đơn thuần nhưng trong đó ẩn chứa bao tình cảm anh dành cho em ngầm ngỏ lời yêu đến em. Tu cái ngày đó anh học hành chăm chỷ lo nắng và luôn cố gắng phấn đấu hơn bạn bè trong lớp để khỏi bị khinh rẻ là đân lớp chuyên chuyển sang . Và phần lớn là để chứng tỏ với em rằng anh có thể làm tốt hơn như thế....!
Năm tháng trôi dy khi chúng ta cùng nhau kết thúc năm học 11 đầy yêu đấu đầy vui vẻ với 1 tình yêu đơn phương anh giành cho em. Hè về mỗi đứa có bao nhiêu kế hoạch sẽ làm còn em thỳ lại chọn việc học thêm và thế là anh từ 1 thằng chưa biết học ở nhà là gì cũng đa biết mò đi học thêm, nhưng thực ra nó chỉ là cái cớ để anh có thể gặp dc em cho dù là 3 tháng hè dài như thế kỷ..!
Rồi tình yêu anh dành cho em cúu thế trôi dy bình yên mà lặng lẽ bạn bè ai cũng biết ai cũng hiểu dc anh yêu em ntn. Chẳng biết em có biết điều đó ko mà em cứ vô tư làm nhiều lúc anh cảm thấy như lại sắp mất em nữa đó. Bước sang năm học mới năm học cuối cùng của chúng ta anh quyết định sẽ nói những gì mà anh đã gjữ kín gần 1 năm qua . Anh bắt đầu để lộ tình cảm của mình dành cho em bắt đầu ngay từ những ngày đầu tiên của năm 12 bằng việc khi vào năm học thầy giáo cho các bạn tự chọn chỗ ngồi và anh thẳng thừng sách cặp xuống chỗ em mạc cho bạn bè có chêu đùa có nói gì...!
Và từ cái ngày đó ngày ngày giờ giờ dc nghe em nói dc nhìn em cười đã làm trái tim anh mạnh mẽ hơn . Trong một ngày sinh nhật của 1 đứa bạn khi ra về anh đã mạnh dạn đưa bức thư tỏ tình anh đã viết từ lâu đưa cho em. A vân chưa đủ khả năng đứng trước mặt em nói A Y E lên đành lấy giấy viết ra , như vậy em mới hiểu hết tình yêu anh dành cho em...!
Trớ chêu thay lại 1 lần nữa anh mất hết lý trí em gặp anh và chỷ xem anh là bạn, lúc đó anh có cảm giác như bầu trời sập xuống ngay dưới chân anh anh chẳng hiểu được truyện gì vừa xảy ra. Có lẽ vì sốc wá mà đến anh cũng chẳng hiểu được mình anh mặc kệ chẳng xem em nghĩ gì, công khai yêu em làm tất cả vì em cho em.Nhưng thực sự cái khó nhất trong cuộn sống mà anh thấy có lẽ là tình yêu anh càng cố gắng bao nhiêu thì em càng xa anh bấy nhiêu làm nhiều lúc anh như tuyệt vọng. Anh đau khổ vì tinh yêu thương cho chính bản thân mình và căm ghét cái cuộc sống dường như vô nghĩa này..!Bao đêm ai thức trắng 1 mình với 4 bức tường có lẫn cả lỗi đau và nước mắt , cảm giác của anh như một tên tội phạm lĩnh án tử hình đang chờ ngày hành quyết vậy. Anh quyết định xa em , anh định nhờ "Bá" xjn hoc. tụt xuống lớp 11chuyên để học lại và lấy việc cố gắng học để quên dy tình yêu này. Nhưng chính cái lúc đó anh lại nhận được 1 cái gật đầu từ em , tuy ko từ chính miệng em nói ra nhưng lá thư em viết làm cho anh hiểu được tất cả. Và đây cũng là ngã rẽ của cuộc đời anh anh lại xoay 180độ và quyết định học tiếp và để rồi tình yêu 2 ta trôi dy mà anh có cảm giác như là giả tạo. Có lẽ tình yêu em dành cho anh quá vội vàng khiến em vô tâm đến thế em chẳng chịu nghĩ xem anh nghĩ gì chẳng cảm nhận xem người yêu em mong muốn ở tình yêu này cái gì. Càng yêu em anh càng nghi ngờ về bản thân mình chẳng biết có phải tình cảm 2 ta là tinh yêu ko nữa chẳng biết yêu nhau là như thế nay sao. A chưa trải qua lên ko trả lời dc để rồi vô tình anh đã đặt bút viết thư chia tay em. Lá thư mà thực lòng anh ko muốn viết thức trăng đêm thâu anh viết những lời từ tận đáy lòng gửi đến em và lời vhia tay mà cả trăm ngàn lần cũng ko bao giờ anh muốn như thế...!
Nhưng may mắn thay cũng chính nhờ lá thư đó mà em có cách nhìn khác về anh , suy nghĩ khác về anh và tình yêu em dành cho anh cũng thế khác hẳn mặn mà và đầy màu sắc. Làm anh cứ ngỡ như mình đang mơ để rồi lỡ tay tỉnh giấc anh choi bời ko đúng mức để rồi như 1 chút quên lãng mất em và mình giận nhau mà chẳng 1 lý do gì cả. Cuối năm thỳ đến rồi ai cũng lo cho kỳ thy tốt nghiệp rồi kỳ thy Đại Học để rồi anh bỏ quên tình cảm của 2 ta lai thêm sự ick kỉ ko gặp em để xin lỗi để rồi em cứ thế bước đy trên con đường em tự chọn. A vô tâm lại mải chơi thy xong Cấp 3 anh ra Cát Bà và ở luôn ngoài đó hơn 1 tháng trời. Chẳng thèm để ý chẳng thèm quan tâm em , và vô tình anh đã để em hận anh thấu xương thấu tuỷ. Vô tình anh đã làm cho chính anh mãi maĩ mất em cái ngày em vao Nam thy Đại Học anh mới dc nghe tin. ANh vội vã về ngay , lai thêm sự vô tâm ko để y' để rồi ko rõ giờ giấc em đy để rồi chỷ dc nhìn thấy em qua khung cửa ôtô. ANh biết chắc em nhìn thấy anh nhưng vì em hận anh thấu xương rồi em sẽ chẳng lên tiếng đâu. Còn anh vì tinh ick kỉ + thêm vẻ tụ mãn xấu hổ làm anh cũng chẳng giám gọi tên em qua khung cửa xe để cứ thế nhìn em dy trong nỗi đau mà đến bây giờ vẫn chưa vơi bớt....!
Từ ngày em dy lúc nào gặp bạn bè anh đều hỏi thăm tin tức về em chỷ cần nghe thấy em học tốt là anh lại thấy tràn ngập niềm vui mặc dù bây giờ em chẳng là gì của anh cả. A cứ thế sống trong nỗi nhớ em và nỗi cô đơn mạc cảm ko đón nhận bất kì tình yêu của ai cả . Có lẽ đây là cái giá anh phải trả , anh chẳng oán hận ai cả chỷ biết hy vọng hy vọng viển vông rằng 1 ngày nào đó em sẽ trở về bên anh...! Ngồi nơi đây anh chỉ bít nhớ em gọi tên em như 1 kẻ ngốc...!
___Valentine___
Về Đầu Trang Go down
 
Tạm biệt tình yêu đầu!!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thư tình chưa gửi-
Chuyển đến