e nhìn a dáng người gầy ốm yếu..
nằm bất động mặc kệ thời gian..
dáng mẹ hiền đứng trong con mãi..
mắt cha sao sâu thẵm thế kia...
ai cũng mang một nỗi buồn vô tận..!!..
cùng một sự hi vọng mong manh...!!..
lòng e đau khi thấy a bất động..
ngực e nhói khi nhìn mẹ thất thần...!!.
cắn chặt môi lúc cha thầm rơi lệ...
chẳng còn sức để cười để nói...
e nhốt mình và sự cô đơn...!!.
hai po ơi..có nghe lời peo nói..
peo yêu hai,hai bít điều đó mà..
mẹ cần hai trông nỗi buồn tê tái..
bàn cờ đấy vẫn đợi dáng hai về...!!...
dậy nha hai,đừng mê ngủ nữa..!!..
dậy với peo ,,với tất cả mọi người...