Em ước gì mình sẽ thật cao to
Để người ta không gọi em là "nhóc"
Em ước gì mình đã chẳng bật khóc
Khi "người ta" ngỏ lời nói yêu em.
Ước gì mình hoá được thành kem
Thật băng giá, lạnh lùng không rơi lệ
Ơ, thế nhưng mà có lẽ...
Kem sẽ chảy dài khi nóng quá phải không?
À, em ước từ nay khỏi ngóng trông
Chờ "người ta" vào mỗi tối thứ bảy
Em chỉ ước một điều đơn giản vậy
"Người ta" là Ông Bụt, có được không?