Như tất cả tình yêu là có lẽ
Vì một người mà ta phải suy tư
Nhận nơi đây làm con tim thầm kín
Lẫn nổi niềm để thương nhớ đó thôi
Vì tình yêu không phải là mong ước
Bởi vì tôi là khói thuốc phiêu linh
Tình là gió, số phận là phù du
Không thể ngờ tình phủ phàng duyên kiếp
Bởi yêu người mà người không đáp lại
Yêu đơn phương đành chấp nhận thế thôi
Không nói ra người cho là giả dối
Nói ra rồi người lại nói không tin
Dù năm tháng có trôi theo phương nhớ
Vẫn ngậm ngùi ôm lấy một thương đau
___________oOo___________
Cao nguyên lạnh lẻo buồn vô tận
Trong lòng tan tác lệ sầu rơi
Mong ai gửi gấm lòng tâm sự
Cho kẻ đa phương khỏi chạnh lòng
___________oOo____________
Lưu thơ,lưu chữ, lưu tình
Lưu bao kỹ niệm chúng mình nhớ nhau
Xa nhau, xa bóng, xa hình
Nhưng đâu xa được mối tình chúng ta