Toi đã lầm, và tôi lại lầm lẫn một lần nữa. Tôi cứ tưởng mình là người hạnh phúc, người có tất cả. Tưởng rằng mình có môt gia dình hạnh phúc, có dc người mình iu. Nhưng giờ đây tôi ko còn gì cả, một gia đình mà tôi cho là hạnh phúc ấm êm giò đây đã tan nát, đã ko còn nữa. Người mà tôi yêu, cô ấy đã trải wa một mối tình sâu đậm, một mối tình mà cô ấy ko thể wen, và cô ấy cảm thấy was mêt mỏi vói nhũng gì xảy ra với mình, vì vậy cô ấy đã ko còn tin vào tình iu ma tôi dành cho cô ấy. Tôi ko trách cô ấy mà tôi trách bản thân tôi, bản thân tôi đã ko làm dc gì cả, đã ko làm dc gi dể cho gia đình tan nat, đã ko làm dc gi cho người tôi iu.....và cũng đax ko làm dc gi cho ban thân tôi. Tôi thấy mình là kẻ vô dụng, kẻ tàn phê....và giờ đây tôi mún ngủ một giấc thật sâu đẻ wen di hết sự đời và wen di cả ban thân tôi