Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
maylangdu
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
maylangdu


Tâm trạng : fun
Nữ
Tổng số bài gửi : 3704
Age : 37
Đến từ : Tiền Giang
Châm ngôn sống : Hãy cố mà quên để chúng ta là bạn!
Số lần được cám ơn : 70
Điểm : 57754
Ngày tham gia : 28/07/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình:
Hài hước:
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Left_bar_bleue8/10Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty_bar_bleue  (8/10)
Nội tâm:
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Left_bar_bleue7/10Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty_bar_bleue  (7/10)

Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty
Bài gửiTiêu đề: Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!   Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Icon_minitimeWed Oct 20, 2010 7:50 pm




Anh, nước mắt em đang rơi, em khóc vì tận trong tim, em thấy đau, tê tái quá anh ạ. Vì em biết, sẽ không bao giờ, em và anh, người mà em luôn mong mỏi cùng em đi hết cuộc đời này, sẽ có thể gặp nhau nữa.
Chưa bao giờ em nói với anh, em yêu anh nhiều đến thế nào, vì em sợ tổn thương, vì chính anh cũng từng nói con đường mà nếu em đi cùng với anh, nó quá chông chênh em à.

Em biết, em biết chứ, em đã cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, để trước anh, em chỉ là một người bạn gái vô tư và không quan tâm lắm đến thứ tình cảm mà anh gọi là say nắng dành cho em.

Nhưng anh có biết, em mong chờ và hạnh phúc đến thế nào khi anh nói rằng, anh nhớ em quá, nhớ phát điên lên mất, dù cho đó chỉ là một cảm xúc rất mong manh, ngắn ngủi, vì em biết, em luôn nằm ở một góc nhỏ bé trong trái tim anh thôi, mà trái tim anh, nó rộng lớn quá, em thấy mình nhỏ bé đến cô đơn và tội nghiệp ở trong đó, anh biết không?
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! 55237032-1245367621-nguoi-con-gai-1


Có những điều trong tận đáy lòng, nếu giữ mãi cho riêng mình có lẽ đẹp hơn và nó sẽ càng đẹp hơn khi không làm đau người khác. Chuyện của anh và em, phải chăng là như vậy?

Em biết, giữ bí mật này mãi mãi sẽ là tốt cho anh, và cả em nữa, nhưng cái cảm giác khi anh vĩnh viễn không bao giờ là của em, nó làm em thấy hụt hẫng và đau đớn lắm. Em cũng biết, nghĩa vụ của một người bạn luôn nhắc em phải giữ cái thái độ vui vẻ, vô tư khi bên cạnh anh, giấu kín hết mọi cảm xúc trong em.



Anh từng nói, em đừng ít nói như thế, anh muốn hiểu em, nhưng anh có hiểu, tận sâu trong đáy lòng em, em yêu anh đến nhường nào không?

Quen anh, em đã biết thế nào là hạnh phúc, vì trước anh, chưa có ai làm em rung động và nhớ nhung nhiều đến như thế. Bên anh, dù là ngắn ngủi, nhưng em biết, em đã yêu anh rất nhiều…



Anh có một sức cuốn hút kì lạ mà em biết là không ít cô gái đã bị chinh phục bởi anh. Vì anh rất duyên, rất hóm hỉnh, nhưng lại có chút gì đó trẻ con, ngây thơ và dễ thương. Nhưng không vì thế mà anh không có cái quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành. Anh ngọt ngào lắm, nhưng cũng hoang vắng lắm, và đôi khi, em thấy anh rất xa lạ với em, đó là những lúc em thấy anh im lặng, hờ hững…

Yêu anh, em đã hạnh phúc rất nhiều, vì yêu anh, anh làm cho em nhìn thế giới xung quanh theo một con mắt khác. Anh không muốn em lúc nào cũng chìm đắm trong thế giới của riêng mình, anh muốn em yêu đời, nhìn mọi thứ thật tươi vui.

Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! 3002___news__Lan_Thai



Ngày trước, mỗi khi thấy trời mưa, em từng bảo anh, mưa thấy buồn ghê, nhưng với anh, lại khác, anh nói, thậm chí nếu em không còn nghĩ được gì vui hơn thì hãy nghĩ, trời mưa, không khí mát hơn, ngủ trong chăn ấm sẽ rất tuyệt. Anh xóa hết những bài nhạc buồn trong máy điện thoại của em, nghiêm nghị nhưng cũng rất dịu dàng bảo em đừng bao giờ nghe những bài hát đó nữa…

Em nhớ anh, thực sự là em đã nhớ anh nhiều lắm, nhớ anh mà không dám nói, vì em biết, nếu càng nhớ anh, em sẽ chỉ càng thêm tổn thương mà thôi… Em đã từng ước gì, em gặp anh sớm hơn, được là người nắm tay anh đi hết cuộc đời này. Nhưng điều ấy có bao giờ trở thành hiện thực được?

Em đã quyết định rời xa anh biết bao lần, để rồi con tim mềm yếu này của em lại bắt em nhớ về anh, em không sao quên được anh, cái đứa con gái kiêu ngạo là em cũng có lúc phải như thế này sao? Em phải làm gì bây giờ?

Nhiều khi, em chỉ muốn cầm lấy điện thoại, và nhắn cho anh rằng, em nhớ anh nhiều lắm, anh biết không? Rồi em đã tự ngăn mình lại, anh có hiểu được cảm giác đó của em không? Chắc là không đâu, vì mỗi lúc như thế, anh chỉ làm cho em thấy mình khổ sở hơn, vì như một sự trùng hợp lạ kỳ, lúc đó anh cũng nói rằng anh nhớ em quá, nhưng anh đã không thể gặp em, vì quãng đường ấy đủ xa để níu anh lại ư? Không hẳn, mà vì tình cảm của anh dành cho em cũng chỉ là thoáng qua thôi, là một cơn say nắng, như anh đã từng nói?



Em yếu đuối lắm, anh cũng biết vậy, mà sao không dừng lại, mà sao không đối xử với em như một người bạn bình thường, mà lại nói nhớ em, thích em rồi bảo em đừng nghĩ gì hết. Anh có biết, đằng sau những câu nói đó của anh, là em, một mình với nỗi buồn và xót xa đến thế nào không?

Càng như thế này, em sẽ càng thêm khổ đau không anh? Em biết vậy mà không thể làm sao ngăn được mình? Nhưng có lẽ, con tim em đã quá mệt mỏi rồi, nó cần được nghỉ ngơi, nếu không nó sẽ kiệt sức mất!
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Cay-ca-gio1


Em sẽ dừng lại anh nhé, sẽ thôi không nghĩ đến nụ cười tươi rói và ánh mắt dịu dàng của anh nữa, sẽ thôi không thổn thức mỗi đêm khi biết lúc đó anh đang hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình, sẽ thôi không còn ủ dột và chìm đắm với những suy nghĩ về anh, sẽ thôi không còn băn khoăn khi tự hỏi có nên đặt tay mình vào một bàn tay khác đang muốn nắm lấy tay em, dắt em cùng bước trên đường đời…



Mai là một ngày mới, anh hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!
Ngọc Hà

sưu tầm
Về Đầu Trang Go down
Trần Thị Bảo Ngọc
Quản trị viên
Quản trị viên
Trần Thị Bảo Ngọc


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2405
Age : 36
Đến từ : Nam Định
Châm ngôn sống : Thương trường như chiến trường
Số lần được cám ơn : 357
Điểm : 53880
Ngày tham gia : 25/07/2010

Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!   Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Icon_minitimeThu Oct 21, 2010 7:45 am

Cảm giác giống mình ghê nhỉ , Buồn ..........
Về Đầu Trang Go down
http://http//:vietgiaitri.com.vn
maylangdu
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
maylangdu


Tâm trạng : fun
Nữ
Tổng số bài gửi : 3704
Age : 37
Đến từ : Tiền Giang
Châm ngôn sống : Hãy cố mà quên để chúng ta là bạn!
Số lần được cám ơn : 70
Điểm : 57754
Ngày tham gia : 28/07/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình:
Hài hước:
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Left_bar_bleue8/10Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty_bar_bleue  (8/10)
Nội tâm:
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Left_bar_bleue7/10Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty_bar_bleue  (7/10)

Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!   Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Icon_minitimeThu Oct 21, 2010 12:12 pm

Nhiều lúc nhỏ đã khổ sở với cái phần “hồn” còn lại của mình, nhiều lúc lí trí của nhỏ không thể nào thắng được cái tình cảm đang ngùn ngụt cháy trong người. 19 tuổi, không phải lần đầu tiên biết yêu, nhưng đến tận giây phút này nhỏ vẫn chưa hiểu hết thế nào là tình yêu và đâu là một tình yêu đích thực. Nhỏ đang viết tiếp câu chuyện tình dang dở của mình bảy năm về trước. Trời ơi, nếu như nhỏ biết viết truyện ngắn có lẽ nhỏ sẽ viết về chuyện tình của mình. Ừ nhỉ! Sao chuyện tình của nhỏ giống như trong phim Hàn Quốc vậy. Nhỏ đang sống lại những ngày đầu lúc mới yêu. “Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu”. Ngày xưa…



Nhỏ là một cô bé vô tư lự, chưa biết đến chuyện yêu đương, trái tim nhỏ yêu đời lúc nào cũng lộng gió. Rồi anh vô tình đi ngang qua cuộc đời của nhỏ, vô tình anh trở thành một mối tình đầu không nguôi. Ngày đó trái tim nhỏ bắt đầu rung những nhịp đầu tiên. Nhỏ đỏ mặt. Anh đáp lại lời nhỏ bằng một cái nhìn ngạc nhiên với một nụ cười. Anh làm nhỏ bối rối.Không biết từ lúc nào, không gặp anh nhỏ cảm thấy nhớ, như thiếu một thứ gì đó, anh cũng vậy.

Tình yêu của nhỏ và anh lớn dần qua những lần cả hai cùng đạp xe vòng quanh những con đường rợp bóng cây, những buổi tối dưới quán nước ven đường, những chiều anh và nhỏ cùng đá cầu trong nhà thờ và rồi cùng trò chuyện. Anh kể cho nhỏ nghe đủ thứ chuyện. Nhỏ ngồi say mê. Nhỏ ngồi , nhớ tất cả những thứ thuộc về anh, đến nỗi mấy năm sau này nhỏ vẫn còn nhớ, có tin được không? Đây có phải là sức mạnh của tình yêu hông ta? Giá như học bài cũng mau thuộc như vậy nhỉ!



Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! 1286854340-gui-moi-tinh-dau-1

Tình yêu của nhỏ và anh lớn dần qua những lần cả hai cùng đạp xe vòng quanh những con đường rợp bóng cây... (Ảnh minh họa)





Anh tặng nhỏ cái mốc khóa anh nói đó là thứ mà anh thích nhất (không biết thiệt hông nữa), chắc anh cũng không ngờ nhỏ ngốc nghếch của anh đã giữ nó cẩn thận đến mức bây giờ nó đã trở thành đồ cổ vô giá. Anh trao nó cho nhỏ, cùng nhỏ hứa hẹn đủ thứ và vẽ ra viễn cảnh của tương lai. Nè nhé, khi nhỏ lên học đại học, nhỏ và anh sẽ được gặp nhau thường xuyên. Vì anh yêu nhỏ nhiều nhiều lắm mà. Đúng là suy nghĩ ngây thơ của tuổi mới lớn. Nhỏ ơi đời đâu có như là mơ nên sau đó nhỏ và anh đã lạc mất nhau trong biển đời đó nhỏ thấy không?

Bẵng đi hai năm, những tưởng mọi thứ đã trở thành dĩ vãng. Một ngày kia trên đường đi học về nhỏ nghe ai đó gọi tên mình, sao giọng nghe lạ thế này. Ai nhỉ? Nhỏ quay lại nhìn, và trời ơi quá khứ sống lại, bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu tình cảm thay nhau tràn về như thác đổ, nhỏ ngỡ ngàng. Anh đây mà. Tình yêu của nhỏ đây. Nhỏ đâu có nằm mơ. Một lần nữa anh vội đến rồi anh lại vội đi, băng ngang cuộc đời nhỏ làm tim nhỏ tê tái. Sao anh chỉ nhìn nhỏ, chỉ hỏi thăm nhỏ vài câu rồi anh lại đi, nhỏ chưa kịp xin cả số điện thoại của anh. Anh vụt đi có phải vì người con gái anh đang chở sau lưng hay là vì bó hoa nhỏ đang cầm trên tay trong ngày lễ tình nhân? Nhỏ gặp lại anh vài lần sau đó, nhỏ biết tình cảm nhỏ dành cho anh vẫn nguyên vẹn như ngày nào, nhưng bên đời nhỏ lại có một người hết lòng yêu thương, nhỏ nợ người ta quá nhiều, nhỏ không thể đến với anh được. Trái tim nhỏ đâu thể nào xẻ làm đôi. Nhỏ khóc, nhưng khóc có giải quyết được gì nhỏ ơi. Nhỏ quyết định không liên lạc với anh nữa.

Vài năm lại trôi qua, lúc này nhỏ đang tự do tung tăng bay nhảy bên một góc trời, nhỏ lại gặp lại anh. Anh lại làm trái tim nhỏ hát lời tình yêu và… “con tim đã vui trở lại”. Nhưng anh ơi, cuộc đời đã “tôi luyện” nhỏ thành một con người khác rồi, nhỏ không còn là nhỏ của ngày xưa nữa. Nhỏ biết anh cũng vậy. Anh ơi, hãy nói cho nhỏ biết những lời thật lòng đi, đừng bao giờ “xát muối” vào trái tim của nhỏ nhé! Trái tim nhỏ mong manh dễ vỡ lắm đó anh? Ngày xưa vì gia đình, vì không gian, thời gian cách trở nên anh và nhỏ không đến được với nhau. Còn ngày nay, những thứ đó đã không còn nữa nhưng liệu anh và nhỏ sẽ đi đến đâu? Ở đâu đó lúc này anh có thổn thức những điều như nhỏ không hay anh bây giờ chỉ là một cơn gió hững hờ dạo chơi bên đời nhỏ?



sưu tầm
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!   Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé! Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Hãy là ngày hôm qua của em, anh nhé!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Giao lưu :: Nhịp cầu trái tim-
Chuyển đến