đâu đó vang lên tiếng meo meo
Làm anh nhớ em, con mèo dễ mến
Em đã chạy theo con chuột yêu nào
Để hôm nay ta lạc mất đời nhau
Con chuột đáng ghét kia
Đã cướp đi con mèo anh thương
anh đi tìm em khắp bốn phương
chẳng thấy, đành về nhà thắp hương
Nhớ em đôi mắt tròn xoe
không quên giọng nói dịu dàng em mang
nên nay anh thấy ngỡ ngàng
hôm qua anh thấy bóng nàng đi xa
Đêm về dẫu rất sợ ma
nhưng anh vẫn cứ ra nhà ngóng em
Ngóng em đâu thấy em nào
Quanh nhà chỉ thấy mưa rào đêm khuya
Cái cột điện nghe xia xia
Thì ra con chó nhà ai đái đường
Anh lên anh báo với phường
Thằng nào mất dạy, chó nhà đi đêm
Lúc về anh lại nhớ thêm
Nhớ tay em nhỏ, nhớ thân em gầy
Má em trong nắng hây hây
Anh mà muốn nựng, em liền tát cho
Sáng ra ăn miếng bò kho
Em chê ít quá, kêu thêm mấy phần
Tiền ít mà cứ đòi ăn
Khổ thân anh quá, chịu đời chứ sao
Vậy mà em nỡ bay cao
Như chim én lượn vô tay thằng nào
Mùa đông anh lạnh xuống màu
Anh đây mới hiểu em kia ba trời
Anh biết anh đã hết thời
Bài gian bạc lận đâu cần ngày mai
Chỉ được mỗi cái nói dai
nói qua nói lại, em về với anh.