Trang thơ tựa như vườn hoa sắc
hoa có tình, người lại vô tâm
bước chân người lần đầu lạc lối
đã vô tình chạm phải vào đây
chỉ là si mê sắc hương mị
hương nồng tình si người lỡ bước
rồi một ngày người chợt tỉnh
hoa nơi này ôm mối tình sầu
------
Hoa vẫn nở mà người đã đi
đừng cố chấp làm chi hoa hỡi
lữ khách chỉ là kẻ sang sông
biết bao giờ mới quay trở lại
sáng mai này bình minh sẽ chiếu
khách hành bộ rồi sẽ đến thôi
người lạ- lạ người-chẳng hề chị
vườn vẫn còn thì hoa vẫn nở.