Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Đến giờ em vẫn không tin

Go down 
Tác giảThông điệp
Thanh Diệp
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
Thanh Diệp


Tâm trạng : happy
Nữ
Tổng số bài gửi : 4751
Age : 37
Đến từ : Long An
Châm ngôn sống : sống không thẹn với lòng
Số lần được cám ơn : 68
Điểm : 62776
Ngày tham gia : 25/11/2008

Đến giờ em vẫn không tin Empty
Bài gửiTiêu đề: Đến giờ em vẫn không tin   Đến giờ em vẫn không tin Icon_minitimeSat Jun 13, 2009 10:10 pm

Đã gần 6 tháng trôi qua nhưng em vẫn không thể tin được rằng em đã không còn có anh ở bên. Số phận đã đưa đẩy anh và em gặp nhau trong cùng một tổ chức. Có anh, em cảm thấy quãng đời sinh viên trôi qua thật nhanh với bao nhiêu kỷ niệm đẹp.

Em là một cô gái rất nhút nhát, e dè, nhưng trước mặt anh, em lại trở nên mạnh mẽ, tháo vát. Có lẽ đó là đặc điểm khiến anh để ý đến em. Nhưng nếu anh không quan tâm, chăm sóc em nhiều như vậy, thì em đã không để lộ tình cảm với anh, không trở nên yếu đuối khi có anh ở bên. Từ khi đi học, có rất nhiều bạn trai yêu quý em, thể hiện tình cảm với em, nhưng em không cho phép mình được yêu để ảnh hưởng đến chuyện học hành. Và rồi cổng trường đại học đã mở ra trước mắt, thật may mắn khi em được lựa chọn vào hoạt động ở tổ chức hội sinh viên, và một năm sau em gặp anh.

Anh là một người rất lạnh lùng, quả thật nhìn bề ngoài em không thê nhận biết được anh đang vui hay buồn, và em đã bị cuốn hút vào đôi mắt của anh, vào dáng người mạnh mẽ, chững chạc của anh. Hai năm hoạt động cùng nhau, tưởng chừng như có thể hiểu rất rõ về nhau, vậy mà cuối cùng em nhận đựơc câu trả lời em không hiểu anh, và anh không thể chia sẻ những việc lớn cùng em. Thật sự em cảm thấy đau khi nghe anh nói như vậy. Có một điều là đến bây giờ em vẫn không thể biết được đã bao giờ anh thật lòng xem em là bạn gái. Từng cử chỉ, thái độ, ánh mắt của em anh đều hiểu, luôn ở bên em khi em cần, vì em anh đã bênh vực em trước mặt moi người nhưng không để lộ sự thiên vị về em, vì em biết ở cương vị của anh, anh không thể làm thế. Hai năm hoạt động trôi qua đầy ắp những kỷ niệm khiến em không thể nào quên. Có lẽ là những đợt tình nguyện, trại hè xa nha. Lần đầu tiên em xa nhà mà không có bố mẹ ở bên, và anh là người duy nhất khiến em có cảm giác an toàn. Anh và em tuy hoạt động hai mảng khác nhau nhưng anh đã dậy sớm cùng em để lo cơm nước cho cả đội, rồi lo lắng cho em khi phải nấu cơm ngoài trời nắng. Thật buồn cười khi chỉ có mỗi anh và em bị ốm trong đội, rồi tối hôm đó anh đã thức cả đêm để trông em, tuy bị đau nhưng em thật sự hạnh phúc khi có anh kề bên. Rồi câu nói khiến em có cảm giác chúng minh như một gia đình " Anh đi làm nhé, trưa anh sẽ về sớm".

Và kết thúc đợt tình nguyện đó có lẽ là một kỷ niệm không bao giờ em quên. Em là cô gái truyền thống và luôn đặt ra nguyên tắc "Nụ hôn đầu sẽ dành cho người bạn đời của mình". Nhưng chẳng ai nói trước được điều gì phải không anh? Rồi đợt tình nguyện năm sau, lẽ ra anh đã không đi, nhưng em biết vì lo em vất vả, anh đã một mình lên thăm đội, lao động cùng anh em và để tiện chăm sóc em. Nhưng anh vẫn lạnh lùng như vậy, sau một thời gian dài với những cử chỉ quan tâm, chăm sóc anh vẫn chưa một lần nói yêu em. Em biết vì mối tình đầu đã khiến anh tổn thương, nên em vẫn chờ, em tin tình yêu của em có thể cảm hóa anh, khiến anh tin vào tình yêu. Nhưng có lẽ em đã nhầm, anh cần nhiều thời gian hơn nữa để xem lại tình cảm của mình. Và em không thể chờ đợi, không thể chịu đựng được cảm giác có người yêu như không vậy vì chưa một lần anh tỏ tình với em ngoài những cử chỉ âu yếm, những nụ hôn nồng ấm. Anh có biết cảm giác đau thế nào khi mọi người hỏi em có người yêu chưa, em biết trả lời thế nào đây? Em đâu phải cô gái dễ dãi, cũng không muốn mạo hiểm. Anh có nhớ em đã hỏi anh "Liệu em có quá mạo hiểm khi yêu anh?" và anh đã trả lời "có lẽ vậy". Thật sự cuối cùng đến bây giờ em vẫn không thể hiểu được anh, không thể biết được tình cảm anh dành cho em là gì. Và đấy có được gọi là mối tinh đầu của em không anh?. Và điều gì đến rồi cũng sẽ đến, khi anh và em không còn hoạt đông hội nữa cũng là lúc chúng ta ít có cơ hội gặp nhau, và sự quan tâm của anh cũng không còn như trước. Em là con gái, em không thể cứ phiêu lưu, mạo hiểm được nữa, và ngày đó cũng đã đến. Anh không còn ở bên em nữa. Em sẽ không bao giờ quên con số 30, đó là ngày em trao nụ hôn đầu đời, ngày sinh nhật anh và cuối cùng là ngày anh và em chia tay trong nụ hôn cuối. Em cứ nghĩ minh sẽ khóc, khóc thật nhiều nhưng không hiểu sao em chỉ biết im lặng ngồi sau anh rồi chào anh lần cuối. Đã 5 tháng 12 ngày trôi qua, nhưng em vẫn không quên được anh, vẫn hy vọng một phép nhiệm màu sẽ đến.

Cảm ơn anh vì đã cho biết thế nào là tình yêu, mùi vị của tình yêu, đắng cay ngọt bùi đều đủ cả. Để đến giờ em vẫn không thể nào tin được em đã mất anh. Lời cuối cùng em muốn gửi tới anh " Em nhớ anh nhiều lắm, bé bự đáng yêu của em"

"ST"
Về Đầu Trang Go down
 
Đến giờ em vẫn không tin
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thông điệp tình yêu-
Chuyển đến