Người yêu hỡi
Em có biết rằng anh đã thầm thương trộm nhớ 1 người mà luôn xa cách anh,từ khi có một mẩu giấy có khi rằng :"tớ yêu cậu" nhưng cũng từ đó mà anh đã mất em,mất hết tất cả vì với anh em là vũ trụ bao la là vũ trụ tình cảm của anh,anh chẳng biết tình cảm đó nảy sinh từ khi nào nó nổi lên mạnh mẽ tràn trề.
Tại sao em lại lảng tránh anh? anh tự hỏi liêu em có vô tâm đến như vậy. nhưng dường như em ko vô tâm mà tại anh quá yếu đuối trước giọt lệ rơi vô hình của em,hãy cười đi em cười nhiều lên để anh được nhẹ nhõm trước khi xa em có thể là mãi mãi đây ko phải là sự ra đi về vật chất mà là sự ra đi về tình cảm.Anh sẽ cố quên em,để em được vui được hạnh phúc ko phải suy nghĩ nhiều về việc tình cảm.Lời hứa đó tồn tại mãi trong anh.
Đã bao lần anh định viết bức thư xin lỗi vì đã gây bao phiền toái về chuyện tình cảm cho em và đã quên được em nhưng giờ anh mới biết nói dối lương tâm minh sao khó vậy.Nó chính là rào cản để anh có thể quên được em.
Rồi ngày kia anh thấy rằng em vui vẻ bên người ấy,chỗ em ở đâu mà lúc nào anh cũng thấy rằng em tìm đủ mọi cách để bên người ấy.
Trớ trêu thay người ấy là người bạn thân nhất của anh.Em làm thế để tạo khoảng cách giữa anh và em hay là ông trời muốn hành hạ anh.
Hãy hạnh phúc bên người ấy,anh sẽ ko chen ngang ko phá hoại mọi thứ em có nữa.Nhưng nếu còn cơ hội thì anh luôn luôn chờ đợi.
"I LOVE U"